BÔNG CỎ NỞ TỪ NHỮNG NIỀM SÂU LẮNG
1 - 2
BÔNG CỎ NỞ NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN - 2002
3 - 4 Ngày chiếc lá trở về dưới cội cây xưa đắm mình trong vòng tay của ngọn cỏ bồng đong đưa theo gió cũng là ngày khơi hương một khu vườn lãng quên trong đáy hồn sương khói, trong hòa điệu mơ hồ của từng phiến buồn rơi vào sâu thẳm...Phải chăng đó chính là lúc loài hoang điểu đã qua bên kia bờ diêu loạn và đáp chân xuống vùng đảo hoang lương đúng lúc chiều hôm rồi nghỉ đêm trong nỗi buồn rưng của một chặng đường trôi nổi, hồi tưởng về đường bay bỏ lại và nẻo đi về mênh mang trên bước hư phù?
Sẽ lắm phân vân cho một lữ khách giữa
những con đường ngã ba trên nẻo xuôi dòng sông
hiện tượng, nhưng chắc chắn sẽ vô cùng rưng rức
cho những loài rong rêu trên từng bến bờ suy tưởng
trong cuộc về ngược dòng man thiên đó... Những
phương trời lồng lộng mở ra với bao bồi hồi hệ lụy,
và đâu sẽ là hạt minh châu treo lơ lửng dẫn về suối
nguồn an lạc, đâu sẽ là trú xứ muôn đời của những
tâm hồn sung mãn đã dại dột lắng nghe tiếng gọi
mời phương phiêu gió hú, đã tự đánh đắm thuyền
mình một lần qua dòng sông miên trường trong nỗi
khát khao được hòa tan vào đáy sâu bản thể? Từ đó thi ca bắt đầu trở về như một trò chơi táo bạo và kỳ diệu của ngôn ngữ, một trò chơi thế mệnh dẫn dắt thi sĩ vượt qua, vượt qua và vượt qua mãi từng sa mạc hoang lương ngút ngàn cỏ cháy...
Dừng lại có nghĩa là tự trói đời mình trong vòng tay
quy ước, tiến đến có nghĩa là đương đầu với niềm cô
đơn sâu thẳm của kẻ muốn tìm gặp một Quê hương
trong vùng tưởng nhớ, một Quê hương đã rời xa và
không bao giờ tìm được...
Trong viễn tượng đó, bông cỏ nở từ những
niềm sâu lắng là toàn bộ tiếng thở dài sâu thẳm một
lần nhìn lại mình trong cách thế chiêm nghiệm vẹn
toàn một hành trình giả ngã..., là tiếng kêu bi thiết
của một cánh chim trên những đỉnh vùng hoang
lương trước khi tiếp tục cất cánh bay vào sâu thêm
ngàn đảo hoang cô giá... Giật mình thảng thốt khi
bắt đầu nắm bắt được tiết điệu cô đơn mình phải
cưu mang, bông cỏ nở từ những niềm sâu lắng còn là
lời hiệu xướng của lữ khách bắt đầu dừng lại bên ni
bờ vực thẳm đang ngắm nhìn từng phiến trời sương
khói trôi qua... Ôi phù du, ôi hư mất!
5 - 6
Đêm có mặt trong ngày và ngày có mặt trong đêm,
khép lại niềm sợ hãi đa đoan, vươn lên theo ý nghĩa
trọn vẹn của danh từ, ngửa mặt và ngửa mặt, hỡi
những chiều hôm nắng quái, hỡi nỗi sông dài, hỡi lẽ
thâm sơn, hỡi những triều sương luân hoàn thao
diễn, có hồn tôi sẵn sàng phơi mở dành sẵn các em
một lối đi về...
We die struggling to get born, we never were,
Opening our eyes and hearts, những phương
trời viễn mộng tiếp tục mở ra, hồn cỏ dại trở về ngự
trị trên ngày tháng, những suối nguồn yêu thương vỡ
òa thành dòng sông xuôi về biển cả...Và bông cỏ nở
từ những niềm sâu lắng là tiếng ran của loài ve trước
ngày lột xác, là bước đường dừng lại trực nhận trong
mong manh thân phận cuộc người giữa trò chơi kỳ
diệu của Vĩnh Cửu...
Xin cảm tạ những con đường, dòng sông, bầu
trời và mặt đất đã đi qua, xin cảm tạ những thâm
tình bằng hữu và biết bao người con gái đã cùng tôi
tạo cho nhau từng vết nám lòng làm hành trang đạo
hạnh... Thi phẩm được ra đời chỉ khiêm tốn như
một món quà nhỏ bé, những dấu tích mờ xa ghi lại
từng lần chụp bắt thiên thu trong từng sát na tịch
hạp, và nếu như còn chăng một ý nghĩa nào nữa
khác, đơn giản đó chỉ là từng kỷ niệm êm đềm còn
lại, vả chăng, đó chính là chút thâm tình một lần
nữa tôi đã được dành cho từ các bạn.
5 - 2002
7 - 8
Cùng suối nguồn trăng lộng vô vi
Thôi nhé, chào xa dốc bụi mờ
Chào khúc triều tâm động miên trường 1981
****
Ai ngồi lại giữa trùng sương hoá đá
Chiều hoang vu giữa hàng cây héo mộng
xanh rợp lại muôn đường
Người gởi lại chiếc lá vàng thuở ấy
9 - 10
Vẫn mực đèn khuya
1981 **** Tắm bồn hài nhi
Ép hoa đầy vở trắng dày
1981
11 - 12
Những con đường năm tháng xe qua
Đêm anh nằm trên đệm cỏ say trăng
Em cứ hỏi hoài
Cũng có lần anh thích bẻ hoa thơm
Anh kể cho em nghe về những chuyến đi xa
Cỏ lãng quên mình
13 - 14
Những ngày lao động làm thành phố
Mẹ cho anh cuốn vở chép nhọc nhằn
1981 **** Khi em về, hoàng hôn…
Khi em về nắng chiều theo không kịp
Anh có cả những chiều vàng trong mắt
Em có cả tấm lòng sâu vạn đại
Khi anh về, ngàn gió hỏi vu vơ
1986
15 - 16
Không kịp mang cho em
Không kịp mang cho em
Không kịp mang cho em
Thôi anh về, đợi đến trăng sau
Quế Mỹ, 1985
17 - 18
Xin mời người hãy lên đường
1986 **** Trăng khuya
Trăng im lìm giữa thiền đường
1985 ****
Có còn khẽ hát đó không em
Em có còn khẽ hát đó không em?
Có còn khẽ hát đó không em
Bắc một nhịp cầu qua làn gió bấc
19 - 20
Có còn khẽ hát đó không em
Dù không thể nào cầm được tay nhau
Có còn khẽ hát đó không em?
1984 ****
Chiều trên Hòn Chồng
Hình như có tiếng mùa thương nhớ
Ngồi đi, ngồi một chút nữa thôi
21 - 22
Gió tự nghìn xa những tuyến đường
Nha Trang, ****
Đoản khúc cho mây mùa đông
2.
23 - 24
4.
5.
25 - 26
1984 ****
Những
tâm hồn thầm lặng
Giữa tàn đêm
27 - 28
1991 ****
Nằm trên bãi vắng
Còn chi hơn giữa phù sinh
Cù Lao Chàm, 1987 |
29 - 30
Hiên cũng buồn
Em về đó, trắng tay vì phấn bảng
Hội An bây giờ còn lại đêm nay
Là anh về theo lời hẹn trong mơ
Mai em đi rồi,
Hội An, 1985
31 - 32
1982
33 - 34
Tôi có đời tôi, em có đời em
Rất nhiều lần tôi ở những nơi xa
Tôi có tặng em cành hoa dại vàng
Những ngọn ngành nào giờ đã xanh rêu
Nên Hội An bây giờ
1986
35 - 36
Vỹ Dạ chùng sâu trăm tiếng thở
Cây đã già nua nên chẳng nói
Năm ấy Hàn quân về thôn Vỹ
Vườn vẫn đến chừ xanh như mộng
Vỹ Dạ, mồng 5 tết, 1987 ****
Đêm qua cầu trăng khuya
Ơi những ngọn gió đêm
Ơi những cánh đèn hoa!
1987
37 - 38
Đã hừng lại mộng phiêu linh
Ta còn đây cả mộng đời Bãi Hương, 7.1985
****
Bóng tối che quanh lập loè đom đóm
Đêm tối u hoài đợi sớm mai sang
39 - 40
Qua những dặm dài phường phố xôn xao
Đêm nay tôi nằm trên nóc toa xe 1982
****
Mai tôi đi trăng mười sáu trên đầu
41 - 42
Có hề chi, thuyền sẽ rời quê
Mai tôi đi, trăng mười sáu trên đầu 1987
****
Nhớ em trăng nước ưu phiền
43 - 44
Xe lên 1986
****
45 - 46
47 - 48
49 - 50
1983
51 - 52
Ở nơi này từng buổi tối đi hoang
Ba mong Bé về giữa ngày vất vưởng
Bé thấy lạ nên nhìn Ba Bé khóc
Ướp nồng hương ngày bập bẹ ban sơ
Mong Bé về Ba tặng Bé nụ hôn
B'Lao bây giờ lạnh lắm không con
Mong Bé về cho ngày bớt lê thê
1984
53 - 54
Khi còn lại một mình anh với phố
Khi còn lại một mình anh trên bến
Khi một mình tay vẫy phía đồi cao
Khi còn lại một mình trên phố thị
Tuý Loan, 1983
55 - 56
Thảo lan ơi em về chi bên suối
Chiều ở bìa rừng
Về cô lẻ những con đường đây đó
Hôn trời đất, hôn cánh rừng dầu dãi
1983
57 - 58
Hơn hai mươi năm trời
Tôi trở về nhớ hương suối Thảo ly
59 - 60
Cõi riêng tôi có con đường bỏ lại
Nơi tôi sinh ra vẫn lận đận bốn mùa
Và nửa đời con nước đục mờ hoen
Chừ cố quận không nghe lòng viễn xứ
Ơi giọng tre lưu luyến lắm chiều vàng
1990
61 - 62
****
Những trái nho hoang…
Ơi các em ơi
63 - 64
Cù Lao Chàm, 1984 ****
Người gởi lại...
Người gởi lại bên ni bờ xa ngái
Có người gọi tên Người trong mỗi sáng
65 - 66
Là một lần tay vẫy những bàn tay
1986 ****
Sinh nhật...
Tháng sáu em về bên biển quê hương
67 - 68
Anh không nhớ ngày em sinh ra
Ngày ấy,
****
Có tôi về hải đảo uống trăng đêm
69 - 70
Tôi trở về, lòng không hẹn, em ơi
Buổi sáng tôi về hải đảo có buồn hơn
****
|
71 - 72 Là đành thôi tay chẳng dám đưa tay Em nào hiểu lời nguyện cầu sương khói Nên đành thôi tay chẳng dám đưa tay Vì chút nắng vẫn còn trong mắt mỏi Nỗi buồn anh như con nước trôi xuôi..
Quê hương đó của từng lần trở lại Vẫn mênh mang dòng sông cũ đôi bờ Nỗi buồn đó một đời như điệu thở Lồng trong sương trong gió những lần đi...
Anh về lại Hội an, lòng chưa khép Nghe bơ vơ trời mộng cũ giang hồ Em còn thức để vương vương hồn thục nữ Giọng đàn tôi một chút ngậm ngùi qua...
Vì ly biệt đã về trong nắng lả Tháng năm ơi đêm còn ngủ trong hồn Thì em cứ giữ dùm trăng mùa hạ Chút tình tôi, chỉ một thoáng phôi pha..
Hoang mê ơi, muôn lần xin cảm tạ Chút hồng ân trên lộ vắng cô đơn Giữa tàn khuya em nằm đợi tiếng đàn Và mái tóc vẫn nguyên màu trinh nữ...
Con chim hót qua mấy mùa viễn xứ Xin đời em đừng là những sa mù Sầu sẽ chất trên cánh bằng lữ thứ Thì can chi, dù mấy bận thu phai..
Này em ơi, trái đời kia hãy hái Đừng thương chi từng bọt nước chân cầu Lời không nói, xin gửi vào sương khói Là đành thôi, tay chẳng dám đưa tay...
1984
73 - 74 Phước Sơn Thị trấn Mùa Thu Anh gọi em là Thị trấn Bình Yên Khi thức dậy trên cao nhìn xuống con đường Từng dáng thân quen mờ trong sương sớm Hơi thở núi rừng mơn man làn da...
Khi anh về nằm trên thảm cỏ sân bay Không còn nữa một thời đạn bom đau nhức Chỉ êm ả một màu xanh ngan ngát Gió chiều lay bay từng ngọn cỏ ven hồ... Anh gọi em là Thị trấn Mùa Thu
Khi anh qua những con đường mùa hạ oi nồng đang lẫn trốn Hồ Mùa Thu đã qua thời bão lửa Giờ tiêu dao như tên gọi nguyên sơ...
Cơn mưa giông chiều hòa thêm âm vang Cho giọng nước xa nguồn sông Nước Mỹ Chiếc cầu nhỏ anh một lần ngồi lại Nghe hòa âm vi diệu đất trời...
Nồi cơm ban trưa cùng với rau rừng Chén rượu cay cay mở phơi tình bằng hữu Leo lên cây cao anh nhảy ùm như một thời thơ dại Dòng sông bao dung mang kỷ niệm về xuôi
Anh cũng một ngày mang kỷ niệm về xuôi mang cả bầu trời mật ong về phố phường bụi bặm Còn thoảng trong mơ hương trầm hương quế Anh giật mình... Ôi, thị trấn chiêm bao...
5 - 1994
75 - 76 Tiếng chim Tiếng chim kêu giữa đầu hôm cố xứ Lá tre rơi xao xác một khoảng chiều Có tôi chìm trong điệu thở hoang liêu Đứng giữa vườn nghe đất hờn gió dỗi…
Tiếng chim kêu tự đầu ngày sám tội Ánh sáng nhờ nhờ dọi lá vườn xanh Có tôi đi giữa một trời ảo ảnh Rụng và rơi trong mắt mỏi khôn hàn…
Tiếng chim kêu ôi chiều nay đồi hoang Đứng trên cao nhìn khói rạ thôn làng Mưa lất phất nhụa nhầy đường bỏ lại Chợt thấy mình như con chim trong mưa
Quế Sơn, 12-1987
**** Lời cảm tạ sau cùng Xin cảm tạ những chiều rơi cố xứ Có bàn chân khép lại ngõ hoang mê Mười lăm năm một đoạn đời lữ thứ Trắng hồn tôi trên cuộc mộng vô cùng
Cảm tạ đất trời cao lượng bao dung Mưa với nắng, nhịp đời lên bổi hổi Cảm tạ sương ngàn lộ vắng thương khung Phủ hồn tôi trên tháng ngày nghiệt ngã
Lạy ơn Cha đã cho dòng máu đỏ Nửa đời qua chảy ngược tự bao giờ Chiều con về hoa khế rụng vu vơ Tim tím nắng giữa hiên sầu quạnh vắng..
77 - 78 Cúi lạy mẹ đã cho dòng sữa ngọt Mát lòng con ngày quãy gót vào đời Cúi lạy cả những trái sầu băng giá Lạnh hồn tôi từ độ nát suy tư...
Ơn các em, những mối tình không vẹn Những phương trời khép lại cuối chiêm bao Vẫy tay nhé, một lần xin khất hẹn Là lời trao còn giữ lại trong tim...
Lạy hiền thê, cả lòng anh hoen ố Xin mời em uống cạn chén sau cùng Mình dìu nhau đi suốt cõi nhân gian Những bọt sóng dưới chân cầu yên ngủ
Lời cảm tạ sau cùng xin trao gửi Ơi tha nhân, ơi bằng hữu thâm tình Đời thì rộng nhưng đành thôi áo rũ Lạy nghìn xưa và lạy cả mai sau..
1984
**** Đưa em về thăm quê hương anh Anh đưa em về thăm con sông Vu Gia Đất vẫn thắm sau những ngày lũ lớn Hàng tre xanh êm êm buồn ru giọng hát Bến bờ này, cồn bãi ấy, tuổi thơ anh...
Bốn mươi năm qua lên thác xuống ghềnh Anh như con sông chảy xuôi ngàn vạn bến Em đứng lại đôi bàn tay trìu mến Vẫy anh về với đồng ruộng xưa sau..
79 - 80 Ngày anh đi con nước vỗ chân cầu như nhắn nhủ những ân tình quê cũ Anh như con chim bay cuối trời Nam bộ vẫn nhớ vệt nắng chiều trên tóc cha mù sương...
Bây giờ anh về thăm lại quê hương Tóc em bay theo gió chiều hương nội Anh nắm tay em, Đại lộc mình đang mùa gieo hạt Đất nẩy mầm xanh nhịp bước tương lai...
1999
**** Bãi vắng trời chiều Bên em bãi vắng trời chiều Lời con sóng vỗ đìu hiu nỗi niềm Ven trời lành lạnh tiếng chim Mấy trùng sương mỏng im lìm biển khơi
Tóc dài buông nẻo khơi vơi Mà nghe xa vắng bao lời chia phôi Em đi, còn nỗi buồn tôi Nhạt nhoà phi cảng, đôi môi gượng cười...
81 - 82 Khi nào về thăm quê hương anh Khi nào về thăm quê hương anh em sẽ nghe ra dòng sông mang tên em hát lời mê mải Những ai đi qua trọn phần đời khắc khoải biển sẽ ôm tràn như tay Mẹ bao dung
Lúc ấy nắng chiều đã tắt bên sông tiếng gõ lanh canh thuyền chài cuối bãi chỉ còn chúng ta với làn gió thật buồn... Lúc ấy chúng mình sẽ không nói cùng nhau bằng những lời gì đã nghe đã nói Mắt em đăm đăm một trời sương khói và khẽ giật mình khi nghe tiếng lá rơi...
Lúc ấy chúng mình sẽ ra khỏi nỗi chơi vơi khi đứng trên đồi cao nhìn xuống bình nguyên nhân thế Dường như chúng ta vừa ra khỏi chính cuộc đời mình đã ngần ấy năm...
Khi nào về thăm quê hương anh ngày ấy chắc xa như một ngày mộng tưởng Bàn tay em búp măng ngắt một loài hoa dại Cùng với chiếc lá vàng khô gói tuổi thơ anh, gói cả vệt nắng vàng lưu luyến em thả xuống dòng trôi...
Dòng sông mang tên em, ngần ấy năm ngần ấy năm... mà sao em không hỏi chuyện...
1998
83 - 84 Hồ Tây, bài cho em buổi sáng Đi cùng em một buổi sáng cuối thu Những hàng liễu ven hồ nằm đợi gió Nắng vương tóc em, từng sắc màu Hà nội Về phương Nam, anh sẽ giữ ngần này...
Một chút tình như cầm sợi gió trên tay Những ngọn gió hoang lương qua rất nhiều bến lạ Không giữ nỗi mà vẫn thèm đứng lại bên hồ xanh, đôi mắt ấy nguyên màu...
Anh sẽ trở về, không có phút tiễn đưa không có cả dẫu một lần hò hẹn Ngày tháng lạ, bầu trời kia cũng lạ Hồ Tây xanh hơn mà em đâu hay...
Hà Nội, 10 - 2000
**** Có phải em hay Con đường Trong Sương Em vóc hạc sương mai Thoáng về bên khung cửa Như một làn mây bay Không ai cầm giữ được Chiều vỗ cánh Thiên di Giòng suối vẫn thầm thì Lá rừng xao xác đổ Là chim, em nhớ gì? Có một trời cao rộng Suốt con đường viễn phương Em, suốt đời bóng khói Lượn quanh ngày Hư không... Còn câu chuyện dòng sông Bến bờ kia muốn hỏi Nước bây giờ có phải Nước của ngàn năm sau?
3 - 5 - 2002
85 - 86 Thay lời tựa 3. Bên bờ cỏ dại 7. Vẫy tay người cơn mộng giữa chiêm bao 8. Tắm bồn hài nhi 10. Cỏ dại 11. Khi em về, hoàng hôn 14. Không kịp 15. Tiễn bạn 17. Trăng khuya 17. Có còn khẽ hát đó không em 18. Chiều trên Hòn Chồng 20. Đoản khúc cho mây mùa đông 22. Những tâm hồn thầm lặng 26. Nằm trên bãi vắng 28. Bài cho buôiø em đi 29. Đà Lạt những ngày sau chót 31. Hội An bây giờ như ngày tôi hai mươi 33. Thôn Vỹ chiều xuân 35. Đêm qua cầu trăng khuya 36. Trở lại Cù Lao Chàm 37. Trên nóc tàu trốn vé 38. Từ biệt một chiếc bóng 40. Trưa La Ngà nhớ bạn 42. Đoản ca trên tháng ngày tìm lại 44. Lời mong Bé 51. Khi còn lại một mình 53. Thảo Lan 55. Thảo ly 57. Về lại Duy Xuyên 59. Giã từ 61. Những trái nho hoang 62. Người gởi lại... 64. Sinh nhật... 66. Cù Lao Chàm buôiø sáng tôi đi 68. Tiễn em 70. Là đành thôi tay chẳng dám đưa tay 71. Phước Sơn Thị trấn Mùa Thu 73. Tiếng chim 75. Lời cảm tạ sau cùng 76. Đưa em về thăm quê hương anh 78. Bãi vắng trời chiều 80. Khi nào về thăm quê hương anh 81. Hồ Tây, bài cho em buôiø sáng 83. Có phải em hay Con đường Trong Sương 84. Ca khúc: Hát với Cỏ Hoa Chiều 85.
BÔNG CỎ NỞ TỪ NHỮNG NIỀM SÂU LẮNG
Thơ Nguyễn Văn Nho
NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN 65 - Nguyễn Du - Hà Nội Tel & Fax: 822135 Email: nxbhoinhavan@hn.vnn.vn
Chịu trách nhiệm xuất bản: NGUYỄN PHAN HÁCH Biên tập: NGÔ VĂN PHÚ Trình bày bìa: TRỊNH THANH SƠN Trình bày và sửa bản in: NGUYỄN HÀ HUYỀN VÂN __________________
In 1000 cuốn khổ 12,5 ´20,5 cm tại Nhà in Công ty Sách - Thiết bị Trường học Đà Nẵng. Giấy đăng ký KHXB số 37/819/XB-QLXB ngày 2-8-2002. In xong và nộp lưu chiểu tháng 9 năm 2002.
|