Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên
sóng
Nhớ Lưu Nguyễn ngày xưa lạc tới Đào Nguyên
Ḱa đường lên tiên, ḱa nguồn hương duyên
Theo gió tiếng đàn xao xuyến
Phím tơ lưu luyến, mấy cung u huyền
Mấy cung tŕu mến như nước reo mạn thuyền
Âm ba thoáng rung cánh đào rơi
Nao nao bầu sương khói phủ quanh trời
Lênh đênh dưới hoa chiếc thuyền nan
Quê hương dần xa lấp núi ngàn
Bâng khuâng chèo khua nước Ngọc Tuyền
Ai hát trên bờ Đào Nguyên
Thiên Thai chốn đây Hoa Xuân
chưa gặp bướm trần gian
Có một mùa đào ḍng
ngày tháng chưa tàn qua một
lần
Thiên Tiên chúng em
xin dâng hai chàng trái đào
thơm
Khúc nghê thường này đều cùng múa
vui bầy tiên theo đàn
Đèn soi trăng êm nhạc lắng tiếng quyên
đây đó nỗi ḷng mong nhớ
Này khúc bồng lai là cả một thiên thu
trong tiếng đàn chơi vơi
Đàn xui ai quên đời dương thế
Đàn non tiên đàn khao khát khúc t́nh duyên
Thiên Thai! Ánh trăng xanh
mơ tan thành suối trần gian
Ái ân thiên tiên em
ngờ phút mê cuồng có một lần
Gió hắt trầm tiếng ca
tiếng phách ṛn lắng xa
Nhắc chi ngày xưa đó đến se buồn ḷng ta
Đào Nguyên trước
Lưu Nguyễn quên trần hoàn
Cùng bầy tiên đàn ca bao năm
Nhớ quê chiều nào xa khơi
Chắc không đường về Tiên nữ ơi!
Đào Nguyên trước Lưu Nguyễn khi trở về
T́m Đào Nguyên, Đào Nguyên nơi nao ?
Những khi chiều tà trăng lên
Tiếng ca c̣n rền trên cơi tiên.