|
Tưởng Nhớ Nhạc Sĩ Anh Việt
Biết đi sầu em mong
Trần Chí Phúc
Thung lũng hoa vàng San Jose mà tôi vừa đặt thêm cái tên Ḥang Hoa Cốc nghe cũng thơ mộng, mang âm vị cổ điển, vừa tiễn biệt một nhạc sĩ nổi tiếng : Anh Việt. Ông từ giă nhân thế vào đêm thứ sáu 15-3-2008, hưởng thọ 81 tuổi, một cuộc chia tay lần cuối rất thanh thản. Đối với quân lực VNCH, ông là đại tá Trần Văn Trọng, từng giữ chức chủ tịch hội văn nghệ sĩ quân đội vào những năm trước 1975, nhưng khách yêu nhạc chỉ biết cái tên Anh Việt, tác giả của những ca khúc phổ biến như Bến Cũ, Thơ Ngây, Lỡ Chuyến Đ̣… của thập niên 50,60,70. Khi đến San Jose năm 1985, tôi có dịp làm quen với nhạc sĩ Anh Việt và đă đem cái nhiệt t́nh làm văn nghệ của một người trẻ để hâm nóng lại cảm hứng sáng tác của ông. Kết quả,một tập nhạc mới ra đời vào năm 1986 mang tên Nhớ Quê Hương Việt Nam, gồm những ca khúc viết ở San Jose mang tâm trạng lưu vong của ông. Cuối tập nhạc, ông có một ḍng chữ cám ơn nhạc sĩ Trần Chí Phúc đă khuyến khích ông in tập nhạc này. Tập nhạc ông kư tặng, qua nhiều lần dọn nhà, khi viết những ḍng chữ tưởng nhớ nhạc sĩ Anh Việt,muốn trích ra một số chi tiết,nhưng lại không t́m thấy. Sau đó, ông có làm một buổi ra mắt tập nhạc này tại quán Văn,một quán cà phê ca nhạc nổi tiếng San Jose thập niên 80. Lúc đó, tôi có mời Ngọc Trọng hát bản Bến Kiên Giang,một bản nhạc đầu tay viết về quê hương sinh trưởng của tác giả. Ng̣ai tập nhạc vừa kể, Anh Việt c̣n thực hiện các cuốn CD Thiền Hoa Mặt Trời đă ra mắt tại Seattle, CD Bến Cũ và có tổ chức một buổi ca nhạc trang trọng tại hí viện Santa Clara Convention Theater với sự góp mặt nhiều tiếng hát tên tuổi. Những năm sau này,ông có phổ nhiều bài thơ mang hương vị Thiền trong tập nhạc Kinh Làng Mai. Gần mừơi năm trở lại đây, ông ẩn dật, ít tham gia vào các sinh họat văn nghệ của cộng đồng, dành nhiều th́ giờ cho kinh kệ Phật giáo. Buổi sáng hôm nay, gọi điện thọai hỏi thăm chia buồn, bà nhạc sĩ Anh Việt đă kể lại rằng trong những ngày cuối đời, trên giường bệnh, bệnh tim, ông thường hay nghe cuốn CD nhạc của ông và điều đặc biệt là khi đang hát bản Bến Cũ th́ ông ra đi. Bản Bến Cũ viết năm 1946, lúc tác giả tuổi chớm đôi mươi đă trở thành bất tử, được xếp vào trong những ca khúc vang bóng một thời. Danh ca Thái Thanh khi mới ra hải ngọai thu cuốn băng đầu tiên đă hát bản Bến Cũ chung với Biệt Ly( Dơan Mẫn) thành một liên khúc. Hai bài hát cùng nổi tiếng, bản Biệt Ly chỉ nói chia tay chung chung cho đôi lứa,c̣n bản Bến Cũ có pha chút t́nh yêu nước đấu tranh : " Bến ấy ngày xưa người đi vấn vương ḷng ta…Biết đi sầu em mong, nhưng ngàn dân trông ngóng,dưới trời gió mưa,làn gío chiều đưa…" Bài hát đă được nhiều thanh niên lư tưởng đấu tranh thời đó thuộc ḷng. Bản Thơ Ngây viết năm 1951 cũng có nét nhạc phóng khóang và lời ca dịu dàng,đặc điểm của ca từ thời đó : " Khi ấy em c̣n thơ ngây, đôi mắt chưa vương lệ nḥa, cười đùa qua muôn ánh trăng…" Ở San Jose có hai nhạc sĩ nổi tiếng thuộc thế hệ đầu tiên là Ḥang Trọng và Anh Việt,không hiểu sao trung tâm Thúy Nga vốn thực hiện nhiều chương tŕnh cho các nhạc sĩ nhưng lại không thấy hai vị này. Đất nước Việt nam đă không c̣n chiến tranh hơn ba mươi năm,những người trẻ thời này rất mơ hồ về những t́nh cảm đôi lứa trong thời chiến mà các thế hệ trước đă trải qua cho nên nghệ thuật ca nhạc đăchuyển sang một hướng khác. Có thể họ khó thưởng thức được nỗi niềm của những ca khúc nổi tiếng một thời. Riêng tôi,lâu lâu nghe lại vài bản cũ, ḷng bồi hồi. Nhớ tới nhạc sĩ Anh Việt và lẩm nhẩm câu hát trong lúc lái xe trên xa lộ : " Biết đi sầu em mong, nhưng ngàn dân trông ngóng, bến ấy ngày xưa,người đi vấn vương biệt ly…".
San Jose - Ḥang Hoa Cốc 21-3-2008
|