Nhạc khúc "Lỡ Chuyến Đ̣" của Anh Việt

 

Thanh Trang
 
Nhạc sĩ Anh Việt vừa mới qua đời ở Bắc Cali. Biết đuợc cái tin buồn ấy th́ tôi đă không tránh đuợc nỗi ngậm ngùi không nhỏ! Có những con người trong cơi nhân gian này họ như thể đánh dấu cho một thời. Họ ra đi vĩnh viễn th́ như thể một mảng đời của ḿnh có liên quan gần xa ǵ đấy đến những con người ấy cũng vĩnh viễn mất đi theo. Tôi không hề có cái may mắn trực tiếp quen biết ǵ với nhạc sĩ Anh Việt, thế nhưng tôi lại rất quen thuộc với những bài hát của ông.
 
Đối với những người nghệ sĩ có thực tài, đuợc người đời biết đến, th́ h́nh như điều ấy - đuợc người đời biết đến tác phẩm của ḿnh -  có lẽ mới là điều thực quan trọng. Và nếu như từ thuở c̣n nhỏ cho đến tận bấy giờ tôi vẫn c̣n yêu thích một số những bài hát của Anh Việt mà tôi quen biết từ xưa th́ đối với riêng tôi như thế cũng đă là đủ!
Mới vừa hồi năm 2006 đây thôi, khi mà các CD trên thị trường ít cón mấy ai biết để chọn những ca khúc có giá trị khi xưa của Anh Việt th́ một ngày đẹp giời tôi đă ngồi đàn bài "Lỡ chuyến đ̣" của Ông rồi gửi cho bạn bè để đưa lên "Net". Như cũng là để nhắc nhở cho người nghe khắp bốn phương nhớ đến những cái hay, có giá trị nghệ thuâtt bền vững thay v́ cứ phải nghe những cái gọi là "mới" nhưng thường vẫn chưa bằng một góc của cái gọi là "cũ kỹ", là "xưa". ( C̣n nhớ lời của Nhạc Sĩ Hoàng Dương", tác giả của "Hướng về Hà-Nội" hoặc "Tiếc Thu" khi xưa, :"Không có chuyện nhạc mới và nhạc cũ; chỉ có chuyện nhạc hay và nhạc dở!" )
 
Thuở mới tám chín tuổi đầu th́ ở Sài G̣n hàng ngày tôi vẫn nghe những bài hát của Anh Việt như "Lỡ chuyến đ̣", "Một chuyến đi", "Thơ ngây" trên Đài Phát Thanh Pháp Á". Xưa giờ tôi vẫn nghĩ rằng không có những bài hát của lớp nhạc sĩ tiền bối khi xưa như Văn Cao, Phạm Duy, Hoàng Giác, Đoàn Chuẩn, Ngọc Bích, Nguyễn Văn Khánh, Anh Việt, Lâm Tuyền, Việt Lang, ... th́ tôi đă chẳng bao giờ có đuợc ḷng yêu thích âm nhạc như tôi vẫn hằng yêu thích.
Một bài hát có thời gian tính, khung cảnh cùng mội trường sống trong tâm thức của người nghe. Sài G̣n thời tôi c̣n nhỏ tương đối "đất rộng người thưa" gấp bội so với măi về sau này. Hay ít ra nó cũng c̣n tương đối "vắng vẻ" so với cái thời bắt đầu từ năm 54, với cuộc Di Cư từ Bắc vào Nam. Con đuờng Đại Lộ "Charner", sau trở thành "Nguyễn Huệ", cứ chiều đến, khoảng bốn năm giờ đă đủ hoang vắng để đám con nít tụi tôi kéo nhau ra giữa lộ mà thả diều. Con đuờng đó dẫn thẳng ra bến sông Sài G̣n. Những buổi chiều lang thang ra đấy, nh́n những con đ̣ chở khách qua sông, phía bên kia bờ "Thủ Thiêm", rồi nh́n ánh nắng chiều đọng trên triền núi xa xa về huớng "Vũng Tàu" - "Cap Saint Jacques"- th́ không thể nào không liên tưởng đến bài hát "Lỡ chuyến đ̣" của Anh Việt mà hàng đêm tôi vẫn nghe trên Đài Pháp Á.  Ai thuở nhỏ không có sự "gắn bó thiết thân" ǵ với những bài hát th́ tôi không biết. Tôi chỉ biết rằng đối với tôi th́ nó là như thế.
 
Trở lại xứ này một ít lâu sau năm 90, tôi đuợc biết là nhạc sĩ Anh Việt sinh sống trên miệt Bắc Cali. Tôi ở miệt Nam. Đă có người bạn vong niên trong giới văn nghệ cho tôi số điện thọai của ông Anh Việt. Đă năm lần bảy lượt tôi cứ rắp tâm là có dịp đi San José th́ sẽ gọi điện thọai xin phép đuợc đến vấn an cũng như thăm hỏi ông Anh Việt. Tôi có những kỷ niệm của thuở ấu thời đối với hai bài hát "Một chuyến đi" và "Lỡ chuyến đ̣" cho nên tôi cũng muốn t́m hiểu đôi chút về những kỷ niệm riêng tư của chính tác giả đối với hai bài ấy. Những vẫn chưa thực hiện đuợc điều ḿnh dự tính. Ba tôi năm nay chín mươi ba tuổi; ông Anh Việt khi mất mới có trên tám mươi cho nên tôi cứ nghĩ rằng Ba ḿnh c̣n sống, ông Anh Việt c̣n trẻ hơn cả chục tuổi như thế th́ thể nào tôi cũng có duyên may đuợc gặp. Nay ông mất đi th́ rơ ràng bài "Lỡ chuyến đ̣" tôi đàn hai năm trước đây hóa ra như có sự linh nghiệm đối với riêng ḿnh!
 
Thanh Trang
(Nam Cali., đầu mùa Xuân năm Mậu Tí
)

 

 

 

 

tưởng niệm nhạc sĩ Anh Việt

góp hương

art2all.net