NGUYỄN TẤT NHIÊN
nguyễn tất nhiên - thơ nhạc bích huyền

Thơ khởi
tự mê cuồng
trời mưa , không lớn lắm
nhưng đủ ướt đôi đầu !
t́nh yêu , không đáng lắm
nhưng đủ làm ... tiêu nhau !
đường người, vui có chặng
ta trùng điệp u buồn
nhớ ai mà tóc rụng
ngóng ai muốn đục tṛng
vươn vai ngồi thở bụi
thúng thắng cơn ho đờm
rầu thay thân bạc nhược
tay bới t́nh em chôn !
đường người, đau có chặng
em tính c̣n ham chơi
lưng ngoan ḍng tóc bính
môi trinh non thích cười
chiều chiều hay giỡn nắng
t́nh trôi.. kệ t́nh trôi...
ta là ta bất tử
thơ khởi tự hồn oan
cám ơn ai đào huyệt
vùi dập giấc mơ phàm !
ta là ta bất tử
thơ khởi tự mê cuồng
cám ơn ai hành hạ
kẻ bất thường ... điên luôn !
ḷng như xưa , khó gội
h́nh người - mực đă thâm !
ngày kia ta tù tội
chỉ là án sát nhân !
em phải nằm xuống trước
ám ảnh một đời ta !...
( 1974 )
(thơ Miền Nam
Thời Chiến I trang 483)
|