Phan Xuân Sinh
nghe chim hót trên đồi 55
nằm trong hầm, lắng nghe chim hót mà tưởng mình đang sống thái bình tiếng súng, tiếng chim. Nghe buồn lạ vây quanh ta giữa chốn đao binh
chắc bây giờ em vừa bát phố đang ung dung trau chuốt sắc hương tìm phấn son, thay đôi giày mới thong thả dạo quanh những con đường
ta vẫn nằm trên đồi gió thổi chim hót ban ngày, pháo dội ban đêm em cứ chạy theo từng mốt mới còn ta, uống rượu để tìm quên
trên đồi trọc, cỏ không kịp mọc sống chết một đời có nghĩa chi khi tỉnh giấc, ngó bên rào chim hót lòng ta đau, nhìn mãi cuộc tình đi
như thỏi son môi. Không còn thắm nên em quên như một thứ chẳng cần ta bấn loạn, cơn đau cùng cực chào thua. Em trong cõi trầm luân
Đồn Bồ Hòn, tháng 2/72
(Thơ miền Nam thời chiến - tr 614)
---0OOO0---
uống rượu với người lính Bắc phương
hãy rót cho ta thêm cốc nữa đi ngồi với bạn hôm nay làm ta hứng chí chuyện ngày mai có chi đáng kể dẹp nó đi cho khỏi bận tâm thằng lính nào mà không rét lúc ra quân khi xung trận mà không té đái ta cũng có người yêu nhỏ dại mỏi mắt trông chờ song cửa quê nhà chuyện sống chết căn bệnh trầm kha đâu dễ gì thoát vòng sinh mệnh những thằng lính thời nay không mang thù hận bạn hay thù chẳng một lằn ranh thôi hãy uống . Mọi chuyện bỏ lại sau nếu có thể ta gầy thêm cuộc nhậu bày làm chi trò chơi xương máu để đôi bên nuôi mầm mống hận thù ta chán lắm rồi ba chuyện ruồi bu chỉ có bạn, có ta là thua cuộc người yêu của bạn ở ngoài phương Bắc giờ này đang hối hả tránh bom hay thẩn thờ dõi mắt vào Nam để chờ người yêu mình trở thành liệt sĩ rồi cũng sẽ quên, như bao điều suy nghĩ tình yêu như một thứ điểm trang ? che đi chút dối lòng
uống với bạn đêm nay ta phải uống thật say để không phải còn nhìn nhau hận thù ngun ngút
những ngày đầu xuân 1972
|