This piece is the transcription for
guitar by N. Alfonso from the version for solo violin.
Transcriptions from the lute version (B.W.V. 1000) are slightly
different.
Johann Sebastian Bach (1685-1750) là nhạc sĩ người Đức thời kỳ
baroque, được xem như người đặt nền tảng cho nhạc cổ điển tây
phương. Nhạc thời kỳ baroque (ngay trước thời kỳ cổ điển), và
đặc biệt thể loại Fuga, thuộc loại “khó nghe” và “khó chơi”. Khó
nghe cho những ai không quen với loại nhạc này v́ nó đều đều như
ḍng nước chảy không ngưng nghỉ. Khó chơi v́ Fuga gồm nhiều bè
đuổi nhau, quấn quưt nhau, người đàn phải làm sao thể hiện rơ
ràng và hài hoà các bè đó. Nhưng nhiều người nghe lâu ngày, và
nhiều người chơi lâu ngày, có thể sẽ “ghiền”! Ghiền v́ chỉ có
một câu nhạc thôi, mà thiên biến vạn hoá thành đủ loại thang âm,
đủ loại hợp âm...
Công tŕnh của Bach rất đồ sộ, nên người đời sau đă phải sắp xếp
lại và cho mă số để dễ nhận ra. Bài Fuga này trích từ tác phẩm
mang mă số B.W.V. 1001, tên là Sonata số 1 cung Sol thứ gồm 4
phần: Adagio, Fuga, Siciliana và Presto. Bản soạn lại cho tây
ban cầm do N. Alfonso chuyển qua cung La thứ.
Từ Fugue của Pháp có nghĩa là “bỏ chạy”. Thể loại nhạc Fugue
mang tên này v́ có các bè đuổi nhau, và người nghe có cảm tưởng
như mỗi bè “bỏ chạy” khi bị bè khác đuổi.
Bach được xem như “ông tổ” của thể loại Fugue, và bản Fugue
B.W.V. 1001 là một trong những bản Fugue thành công nhất của
ông.