Nhạc và lời : Tuấn
Khanh
Phạm Ngọc Lân đàn và hát.
Tuấn Khanh
tên thật là Trần Ngọc Trọng, sinh năm 1933 tại Nam Định, là
một nhạc sĩ sáng tác và ca sĩ (với tên là Trần Ngọc) thành
danh từ thập niên 50 tại Sài G̣n. Ông cũng là một nhạc sĩ vĩ
cầm, học từ ngày c̣n ở Hà Nội, trước khi di cư vào Nam năm
1955.
Bài Chiếc Lá Cuối Cùng là một trong những ca khúc nổi tiếng
nhất của ông, sáng tác trong thập niên 60. Đó cũng là một
bài hát tiêu biểu cho ḍng nhạc trữ t́nh của thời kỳ đó, đến
nay vẫn c̣n làm xao xuyến biết bao tâm hồn thuộc những thế
hệ kế tiếp.
Chiếc lá cuối cùng
Đêm qua chưa (1) mà trời sao vội sáng
Một đàn chim cánh nhỏ chở mùa sang
Chiều vào thu tiễn em sầu lạnh giá
Lá trên cành từng chiếc cuốn bay xa
Đêm chia ly nghẹn ngào (2) sao chẳng nói
Chỉ nghe tim nức nở (2) trở về thôi
Ngày buồn tênh cũng đưa chiều vào tối
Mím môi cười mà nhớ thương khôn nguôi
Mộng về một đêm xuân sang
Em th́ thầm ngày đó thương anh
Thuyền về một đêm trăng thanh
Xây mộng vàng đậu bến sông xanh
Mộng tràn ngập đêm trăng sao
Sao đầy trời từng chiếc lấp lánh
Rồi một chiều xuân thơ trinh
Cho ḷng ḿnh về với dĩ văng
Xa nhau chưa mà ḷng nghe quạnh vắng
Đường thênh thang gió lộng một ḿnh ta
Rượu cạn ly uống say ḷng c̣n giá
Lá trên cành một chiếc cuối bay xa
(1) Có ca
sĩ hát "Đêm chưa qua...", nhưng chính tác giả đă lên tiếng
về việc sửa lời không đúng với ư của ông.
(2) Có ca sĩ hát "buồn ǵ" thay v́ "nghẹn ngào", "em nói nhỏ"
thay v́ "tim nức nở"