Ngô
Thụy Miên tên thật là Ngô Quang B́nh, sinh năm 1948 tại Hải
Pḥng, theo gia đ́nh vào Sài G̣n khi đất nước chia đôi. Ông
theo học trường trung học Nguyễn Trăi, rồi Đại học Khoa học
Sài G̣n. Đồng thời ông cũng theo học vĩ cầm và nhạc pháp tại
Trường Quốc gia Âm nhạc Sài G̣n.
Ông bắt đầu viết nhạc từ năm 1963, được giới sinh viên học
sinh lúc bấy giờ hưởng ứng rất nồng nhiệt.
Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, ông vượt biên và định cư tại
Hoa Kỳ, làm việc trong ngành điện toán ở thành phố Olympia,
thủ đô của tiểu bang Washington của Mỹ.
Tất cả sáng tác của Ngô Thụy Miên đều là t́nh ca, kể cả khi
ông sáng tác cả nhạc và lời, hay phổ nhạc những bài thơ nổi
tiếng thời bấy giờ.
Ca khúc Mắt Biếc được Ngô Thụy Miên xuất bản năm 1975, trên
bản in có ghi giấy phép cấp ngày 28-3-1975. Phải chăng đây
là ca khúc cuối cùng của miền Nam được xuất bản trước ngày
30 tháng Tư?
Mắt Biếc
Nhớ tới năm xưa bên nhau
Bước trong chiều mưa phím du nhẹ đưa
Bến cũ đam mê say sưa
Lá thu c̣n rơi người xa vắng rồi
Mắt biếc năm xưa nay đâu
Cánh sao c̣n đây tóc mây nào bay
Phố vắng mênh mang mưa rơi
Ước mơ nào nguôi t́nh đă phai rồi
T́nh yêu như mây khói
Thoảng theo gió buồn mơ hồ-
T́nh yêu như giông tố qua phố đ́u hiu
Nhớ dáng xưa yêu kiều
Trong chiều nhạt nắng, cung đàn mỏi ư
Chờ nhau trong tê tái...
Mắt biếc năm xưa nay đâu
Bến ga tịch liêu vắng xa người yêu
Lá úa đơn côi bơ vơ
Cuốn theo chiều rơi người xa cách rồi
Dĩ văng như bao cung tơ
Lướt theo chiều mơ kết muôn bài thơ
Nuối tiếc yêu đương xa xưa
Tháng năm nào trôi để nhớ nhung hoài
T́nh… yêu… như… kiếp… mây… trôi..