Từ trời thôi băo tố,
nắng xuân giăng trên cành, đón tin vui an b́nh
T́nh yêu nếm trái đắng
đến lúc đă úa tàn, lẻ bóng giữa gió ngàn
Người quay gót ra đi
người nặng trĩu phân ly, đau buồn khúc sầu bi
Từ trời xuân ấm áp
Lũ chim xanh yên lành, nhởn nhơ vui tung cành
T́nh mong manh khuất lấp
đếm bước dưới nắng vàng, khoác áo tím lỡ làng
Thời gian vẫn trôi đi,
Ch́m nhạc khúc ướt mi, cô quạnh buốt giá đôi khi
Sao ngại ngùng vào vùng nắng mới
Ánh rạng ngời rọi mời bóng tối
Cho nhịp đập con tim bối rối, điểm tô nét họa khung đời
Quên muộn phiền từ miền quá khứ
Gửi nụ cười chào ngày sẽ tới
Trao nhịp ḷng lời t́nh khúc nói, yêu người chia sớt đơn côi
D́u t́nh nhân ghé bến
Có hoa thơm cỏ lạ, ấm êm đôi tay ngà
Đừng ngập ngừng né lánh
Ư sống chính tấm ḷng, chắp cánh nối ước vọng
Ngày rồi sẽ qua mau
Đời c̣n sẽ vươn cao, với bao tấm ḷng yêu nhau