Lạnh Ngón Tay Người

Một lần gặp gỡ
Người nắm tay người
Lạnh lùng băng giá
Mười ngón tay lơi
T́nh tôi trao ai không ngơ tới
Người đang tâm quên / vui t́nh mới
Trùng phùng… tóc rẽ đường ngôi
Chiều về bỡ ngỡ
Người đă xa người
Nặng nề chân bước
Ḷng trĩu đơn côi
Hoàng hôn chưa buông đêm chợt tối
Tầm tơ thôi giăng/khung cửi rối
Đường trần…se buốt hồn tôi
Lặng lờ mây khuất
Hun hút chân trời
Một vầng trăng úa
Lẻ bóng hoang trôi
Đàn ca không dưng không ḥa phối
Ngàn sao xưa sau không cầu nối
Đêm chùng khô khốc bờ môi
Hạc vàng bay vút
Về cơi xa vời
Ngh́n trùng chia cách
T́nh cũ thôi rồi
Bồng lai ai vui / riêng rẻ lối
T́nh tôi ngu ngơ không buộc mối
Ngày c̣n…hoang vắng…người ơi !...
HNL