Tịnh Yên
Trên Ngọn Đỉnh Trời
Xứ người, Người vẫy tay đi
Cảo thơm nào sẽ rồi ghi cuộc Người
Đông nầy trên ngọn đỉnh trời
Tay ngàn khói tỏa rượu mời mọc ai
Miếu đền quanh quất tàn phai
Chúc thư vẫn đó đời dài muội mê
Người chừ quyện với sơn khê
Mai vàng thảo mượt xuân về tịnh yên
Hà Nguyên Lăng