tựa nhỏ
cắn nhằm phải lưỡi
môi miệng vẫn cười
chờ nghe em hát
hiện t́nh đôi mươi
chừ ḿnh già chát
tiền sử lăng nhăng
cuội. như ḥn đá
vô t́nh vẫn lăn
qua miền đại ngăi
chú niệm lên bờ
ngàn dương xanh mạc
búi trần khai sơ
máu hồng loang ngực
ôm lấy ngọt ngào
một triền âm vực
lạnh tràn hanh hao
vấy nheo hạt bụi
nom đẹp như hằng
tháng năm tuần tự
tuổi chiều khôn ngăn
th́ em cứ trẻ
cho hương nuột nà
dẫu đời bay biến
cũng c̣n xương da
hoàng xuân sơn
tháng 8/18
art2all.net