Hồ Chí Bửu
THƠ T̀NH HỒ CHÍ BỬU
7
NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN thông
qua VĂN TUYỂN SAIGON
vừa phát hành tập thơ THƠ T̀NH
HỒ CHÍ BỬU 7 ngày 2..2.2019
- Sách dầy 120 trang (luôn b́a),
phụ bản 8 trang ảnh màu, gồm 72 bài thơ
- Phổ thơ HCB:
Nhạc sĩ Mộc Thiêng (USA), Nhạc sĩ Đoàn Bính (USA)
Nhạc sĩ Thảo Nguyên (USA), Nhạc sĩ Việt Hùng (VN)
- Bạt : VƠ TẤN CƯỜNG
Chịu trách nhiệm xuất bản : Giám
đốc - Tổng biên tập : NGUYỄN QUANG THIỀU
- Biên tập : NGUYỄN KIM SƠN (VŨ
HỒNG)
- Sửa bản in : Tác giả
- Mỹ thuật : QUỐC ANH
- Kỹ thuật : TRANG NHUNG
- Mă số quốc tế : ISBN :
978-604-53-9112-9
Đây là tập thơ thứ 17 của tác giả - Mời xem vài bài
trong TTHCB7.
C̉N NHỮNG PHÔI PHA...
Không c̣n không c̣n đâu
Những cánh chim bạc màu
Không c̣n không c̣n đâu
Tiếng đàn buồn đêm thâu
Ta bây giờ xa nhau
Biết mây bay phương nào
Ta không c̣n bên nhau
Chút t́nh buồn trăng sao
Yêu – chỉ là chiêm bao
Đâu – tiếng ai ngọt ngào
Quẩn quanh ḷng băng giá
Mắt ai sầu xanh xao
Đêm tàn đêm tàn nhanh
Xót xa thôi cũng đành
T́nh chỉ là hư ảo
Rớt xuống đời mong manh..
VANG TIẾNG KINH CHIỀU…
Có ǵ trong lời kinh
Sao nghe như phận ḿnh
Có ǵ trong lời kinh
Một mảnh đời phiêu linh
Có ǵ trong lời ca
Chút phấn son nhạt nḥa
Có ǵ trong lời ca
Một mảnh t́nh bao la
Tôi vẫn c̣n ru tôi
Tiếng ru sao xa vời
Tôi vẫn c̣n ru tôi
Tiếng ru buồn đơn côi
Tôi măi hoài ru tôi
Tiếng ru theo cuối đời
Tôi sẽ c̣n ru tôi
Tiếng ru buồn chơi vơi…
TÂY NINH
MƯA ĐÊM THÁNG 3.
Đêm ru giấc ngủ mỏi ṃn
Lăn qua lăn lại – vẫn c̣n nhớ nhau
Nhớ người mắt liếc như dao
Môi cười đẹp giống hoa đào tháng ba
Hỡi người quen ở phương xa
C̣n t́m đâu nữa trăng tà lối xưa
Bỗng dưng trời đổ cơn mưa
Đêm ru t́nh khúc cho vừa nhớ thương
Nơi đây mưa ướt đêm trường
Biết đâu mưa ngập con đường tử, sinh
Th́ thôi – ta vẫn một ḿnh
Gởi theo mưa gió chút t́nh cố hương…
CHÂN DUNG..
Ta ngồi ta vẽ mặt ta
Thấy hai con mắt như là mắt ai
Ta ngồi ta vẽ hai tai
Hai tai hai mắt của ai vậy trời ?
Ta ngồi ta vẽ khơi khơi
Chân dung của gă hết thời con trai
Hết thời th́ nhậu lai rai
Nhậu xong ta thấy đít chai. Mặt ḿnh…
NHƯ MỘT LỜI RU…
Bước rất chậm để t́nh không trợt té
Biết chắc rồi kinh điển của nhân gian
Đường trăm hoa hay đường chiều vắng vẻ
Ta nâng niu chút t́nh nhỏ. Muộn màng
Lá vẫn rụng – hoa vẫn tàn – ta biết
Đời vô thường – vô ngă – có ǵ đâu
Hăy ru lại lời thơ t́nh da diết
Ngơ phù hư – ai cũng phải qua cầu
Thơ tồn tại trăm năm hay bất diệt ?
Mà t́nh sầu lây lất đến thiên thu
Ta c̣n đó chút thơ t́nh tha thiết
Dâng tặng người - xem như một lời ru…
VỀ NƠI NGH̀N TRÙNG…
Về đâu – biết sẽ về đâu ?
Mùa hoa huỳnh nở biển dâu khó lường
Ta về xếp lại yêu thương
Bỏ vào ngăn kéo – chiều vương vấn chiều
Về đâu – về chốn tịch liêu
Có con sáo nhỏ gọi chiều sang sông
Có ta tóc rối phiêu bồng
Theo con sóng lớn ra ḍng biển xa
Về đâu th́ cũng bao la
Nửa khuya thức giấc biết là chiêm bao
Th́ thôi – về với cơn đau
Trái tim vết chém. Ngọt ngào lời ru
Về đâu – sầu chín thiên thu
Chỉ c̣n lại giấc mộng du nửa vời
Đi, về cũng chỉ ḿnh thôi
Cô đơn – lặng lẽ - ḿnh tôi – ngậm ngùi…
ĐÊM BUỒN…
Im vắng mơ hồ như giấc mơ
Ai buồn buông thả một hồn thơ
Quê hương khuất nẻo chiều nghiêng bóng
Viễn khách sầu lay khói sóng mờ
Ta cũng như người - thương nhớ thương
Quê ḿnh biền biệt mất trong sương
Lưu vong trên đất ḿnh đang ở
Đau nhói trong tim nỗi đoạn trường
Ta cũng như người ray rứt thôi
Những chiều mưa rụng lá chơi vơi
Nhớ ơi khói ấm cay ḷng mắt
Ta khóc – mà thôi – đă-mất-rồi….
TẶNG HH.
C̣n quê đâu nữa mà về
Chỉ c̣n lại những năo nề. Phù vân
Chỉ c̣n lại tiếng chuông ngân
Rung trong tiềm thức mỗi lần nhớ quê
Cầu tre – lắc lẻo – câu thề
Không nên danh phận – không về cố hương…
Hồ Chí Bửu.
art2all.net
|