art2all.net ân cần giới thiệu
KẺ ÂM LỊCH
Tranh: Đinh Cường. Bìa và trình bày: Uyên Nguyên.
214 trang, 5.5in x 8.5in
Amazon phát hành.
~~oOo~~
... có khi đang đi bất chợt trì hoãn
chân bước, tiếng ai bên đường riết róng âm vực ngày trước, vẹo cổ, hố
to. Đôi lúc nhìn lá phong rơi, trí quàng xiên rớt về lá ổi lá bàng nơi
nọ tả tơi, dài hơi. Vài bận vào Starbucks mua cà phê lộn hồn nói tiếng
mẹ đẻ, song phương đực mặt ngó ra. Sorry! Ổ xin lỗi. Không có chi! Tao
đi lối ni có ma quỷ chận đường! Hoa bướm bay đầy trên mái tóc vàng, có
thất thường? Đứng giữ cửa cho bà mẹ trẻ thong dong đẩy xe vô, đứa bé
dong tay vẫy mà giọng mẹ khô: Dont talk to stranger! Kẻ lạ bước ra đường
nhớ mơ hồ một khuôn mặt tái nằm hồi sức xanh xao sau thời gian hậu sản,
tóc rối bên gối bạc màu, giọng hụt hơi: Anh nên về đi, tốt hơn anh đừng
có mặt ở đây, chồng em ra ngoài mua cháo sắp vô, tụi mình đã lỡ đứa ăn
khoai kẻ ăn ngô, thì xin chớ gây thêm cảnh dầu sôi lửa bỏng... Buồn ghê!
mọi thứ đều hỏng! Nhiều lần nhớ rõ những điều chẳng nên nhớ, quên điều
không được quên, nằm lòng toàn chuyện vớ vẩn. Sông kia rầy đã nên đồng
em băng qua mông quạnh bụi hồng đề huề cùng chồng ngó lại tình nhân thuở
ban sơ. Có mơ không? Anh làm thơ? Ừ, anh khổ lắm cơ! Từ dạo xa nhau anh
viết không thẳng hàng chữ xiêu lệch, anh gom lá lại thổi lửa cho sáng
tối bập bùng, em ấm không ? Đứa con ngày nào anh ghé thăm chừ mới lấy
chồng, lớn tồng ngồng ai sao nó vậy cho phải đạo. Mấy đứa con tinh thần
anh rặn ra có sống được với đời? Thời bây giờ quay như vụ, sao anh cứ cũ,
gian nắng chẳng chịu đội mũ ? Anh có buồn không, người âm lịch của em?
|