hồ đ́nh
nghiêm
KINH KỆ
Người hỏi Phật được ǵ khi ngồi thiền định?
Phật mỉm cười nào được chi chỉ có mất thôi
Mất giận hờn mất bực tức
Mất so đo mất tị hiềm
Mất đôi co mất vấn vương
Mất hoài nghi mất khổ luỵ.
Em hỏi anh bày giấy bút th́ được ǵ?
Anh găi đầu e rằng chỉ có mất thôi
Mất thời gian mất sức lực
Mất giấc ngủ mất thực tế
Mất bản thân mất bạn bè
Em cau mày vậy là chưa thấu hiểu
Được vô số điều mà chẳng nghe ra
Được trắng mắt được tự ái
Được hờn mát được nóng nảy
Được lên voi được xuống ngựa
Được mộng mị được đu dây
Được cả những điều không tưởng.
Đời là bể khổ phải Phật nói không?
Đường chúng sinh đi dưới mưa dầm
Và giông băo chẳng ngừng xô giạt
Giấy bút này có là chiếc áo ngăn che
Ông Tú Xương từng hối tiếc khi mất ô:
“Lấy ǵ đi sớm về khuya với t́nh!”
Hăy cho anh sân si cuộc lữ cuối
Chữ nghĩa này tuyền xưng tụng yêu thương
Được rồi mất đừng quan hoài thua thiệt
Phật chỉ trăng bóng nguyệt cũng khôn cùng
Duyên hoặc hiểu nằm ngoài tầm đốn ngộ
Người xưa từng khắc thơ lên đá
Để làm ǵ? Em làm sao tường tận đúng không
Một tiếng than biến thành ra câu chú
Na mu A mi da butsu.
Hồ Đ́nh Nghiêm
cuối tháng 10 mùa ma quỉ tới
art2all.net
|