hồ đ́nh nghiêm

 

        

V̉NG VO KHI "NGHE EM NÓI"

 

lưỡi không xương nhiều đường lắc léo
vậy uốn lưỡi bảy lần trước khi nói
lời kia c̣n giữ được thành tâm?
lựa lời mà nói cho vừa ḷng nhau
nghĩa là đă hơn một lần toan tính
th́ ích ǵ ngôn ngữ kia từng sàng lọc qua

ăn trông nồi ngồi xem hướng
lại răn đe thêm liệu cơm gắp mắm
điều ấy người giàu có vẫn thường giả lơ
những bài vỡ ḷng về cách ăn cách ở
hầu như đều do kẻ nghèo thảo nên
thiếu thốn khiến sinh ra lắm mộng mơ
nhà thơ đa phần cũng loay hoay với thân phận
do bất ưng xúi phải than thở đôi lời
tiền nhân nhận xét văn chương rẻ như bèo
chúng ta tin điều cực ḷng ấy không hề là vô cớ
trong chốn giang hồ Kim Dung viết
sao đi đâu cũng gặp bọn Cái Bang
nhà văn Vơ Kỳ Điền từng tâm sự
tôi viết nhiều hồi c̣n ở “ấp”
mua được căn nhà sao ḷng nghe trống trơn
thấm rất mặn “chất Nam bộ” của anh
nếu ruột ngựa th́ hơi đâu uốn lưỡi
biết viết ǵ khi trong tôi không c̣n lửa!
ủa, hoá ra ở nhà to th́ nhiệt lượng bay đi

nhưng nói dzậy mà hổng phải dzậy
lắm nhà văn đẻ ra chữ phải qua tay bảy bà mụ
để an tâm đi dưới bảng chỉ đường
lối một chiều chia ra lề phải, trái
treo lửng lơ trên đầu sĩ phu là điều luật 88
ăn nói linh tinh th́ sẽ bị khoá tay bịt mồm
khi uốn lưỡi nhiều lần người sẽ thành két
cho nhồng ăn ớt để chúng thuần hót một điệp khúc thôi
“nay ở trong thơ nên có thép"
ôi chao thật ứa gan khi nghe tới Formosa
“thép đă tôi thế đấy”
nên phận làm cá cũng phơi bờ

tôi đây lóng rày bỗng ăn nói bổ bă
nhưng tự nhủ bụng chẳng chứa một bồ dao găm
người nghe e không vừa ḷng
v́ tôi chẳng là chim cà cưỡng
ở ngoài lồng th́ cung bậc hót phải khác đi
làm hoa mồng gà xấu xí mà lọt
giữa rừng hoa vạn thọ cũng sướng
ngôi sao đỏ trên nền vàng nhung nhúc
thật kỳ khu!

trong Love Story có nhân vật nói
ở t́nh yêu đừng thốt ra chữ sorry
v́ thương ai nên mạo muội viết thư này
lời tỏ bày dễ sứt mẻ chuyện đôi ta
chịu khó tin tới một sự thật
tôi không sorry tôi chẳng uốn lưỡi bảy lần
“tao đi lối ni có hoa có bướm
mi đi lối nớ có ma quỉ chận đường”
nhớ thuở c̣n thơ nghe bạn học ghẹo
hai thứ tóc trên đầu mô đă chộ bướm hoa!

Hồ Đ́nh Nghiêm
mùa bầu cử “t́m người xứng đáng ta cho vào ḥm”
 


 

art2all.net