Huyền Tôn Nữ Huệ-Tâm

 

H́nh : Sông Hàn Đà Nẵng tháng ba năm 2013

 

Huệ-Tâm kính gửi LINK:
PPS CHUM` THO SONG HAN`(HTN.HUE.TAM)

Thân mời nhấp đôi chuột trái vào link trên, chọn OPEN, đợi khoảng 2 phút để coi trực tiếp trên mạng, hoặc chọn SAVE để lưu vào ổ đĩa. Nhạc nền là bài NẮNG CHIỀU (ḥa tấu).

 

                                            

*****

 

      

Truyện ngắn:  CÓ DUYÊN!

 

 “Cô thật có duyên!”

Đó là lời người chủ tiệm đá mỹ nghệ Non Nước nói với Tâm-Huệ khi Huệ trở lại nơi này để thỉnh pho tượng Quan Âm. Nghe như vậy Tâm-Huệ ngạc nhiên ngẩng đầu nh́n cô chủ tiệm trạc 40 tuổi:

-         Cô nói tôi à?

-         Dạ, đúng rồi. Cô có duyên lắm và mau mắn nữa!

- Ôi trời, có nhầm không rứa!  Già mà duyên cái nỗi ǵ cơ chứ!

  Huệ nh́n lại ḿnh trong tấm gương treo trên tường. Chà, ăn mặc rất xoàng xĩnh: áo“pull”, khoác “jean” bạc không trang điểm…Trang phục bụi bặm. Duyên ở mô chớ? Thôi kệ họ, chắc họ nói cho vừa ḷng khách. Rồi Huệ chăm chú ngắm nghía mấy pho tượng Quan Âm trên giá. Nhiều, có đến vài chục pho, tha hồ chọn.

 

 

***

 

    Ngày 23 tháng chạp giáp Tết Quư Tỵ, Tâm-Huệ nhận được “email” của cô giáo cũ Trang Mỹ hiện nay ở Mỹ. Cô dạy môn lư hóa ở ngôi trường màu hồng bên ḍng Hương thơ mộng những năm Huệ học bậc trung học 1966-1969. Trong thơ cô viết:

 

       Tâm-Huệ,
Cô nhờ em một việc không biết em có chịu không? Cô biết em ở Đà Nẵng và em cũng hay đi chùa, lên Non Nước chơi nên nếu được, khi nào em đi chơi em t́m xem có h́nh tượng đức Phật Bà Quan Âm ngồi trên ṭa sen làm bằng đá Non Nước màu trắng trong và sáng sủa th́ em thỉnh cho cô một tượng. Em nhớ nh́n nét mặt cho đẹp và vui miệng hơi mỉm cười một chút nghe. Tượng cao độ một gang tay là vừa v́ khó mang đi. Khi nào tiện và em thỉnh được, có dịp ra Huế th́ em mang ra cho cô. Cô cho em địa chỉ, số “phone” của cháu cô là Anh Quỳnh, nó sẽ gửi tiền lại cho em. Như vậy là cô cảm ơn lắm rồi…Thôi khi nào em có dịp đi chơi th́ thỉnh dùm cô không gấp chi cả, mà nếu không tiện cho em th́ thôi nghe. Cô vẫn nhận “email” của em luôn nhưng những bài hát có khi nghe được có khi nghe không được.

     Cảm ơn em nhiều lắm. Năm mới chúc em và gia đ́nh được mọi điều tốt lành, hạnh phúc.

             Cô Trang Mỹ

 

    Đọc thư cô Trang Mỹ xong, Tâm - Huệ nói với ông xă:

    - Chừ xong công việc rồi, em đi t́m pho tượng Phật Quan Âm giúp cô giáo em. Cô có nhờ.

   -  Ừ, em đi nhanh về nhé, mặc áo khoác vào kẻo lạnh!

Tâm-Huệ dạo quanh các cửa hàng đá Non Nước để thỉnh pho tượng Phật Bà theo đúng ư của cô giáo Trang Mỹ. Thành phố Đà Nẵng có làng đá mỹ nghệ Non Nước lừng danh khắp cả nước. Các nghệ nhân tạc đá rất có thần, đẹp, đá tốt nên được khắp nơi ưa chuộng. Ai ngang qua thành phố sông Hàn cũng mua vài xâu chuổi đá làm quà cho các mẹ, chị, em gái. Có người bưng cặp sư tử đá trắng tặng những người lớn tuổi, họ rất thích. Những người theo đạo Phật không quên thỉnh pho Quan Âm hay tượng Thích Ca để thờ hay đặt trên bàn làm việc cho trang nghiêm và được hưởng chút lộc từ bi!

   Tâm-Huệ xem xét cẩn thận, t́m một pho tượng tạc có hồn, mặt tượng tươi vui… Huệ nhủ thầm: “ Để hỏi lại cô cho kỹ, cô có thích tượng Bà đứng trên ṭa sen không? Là v́ tượng Phật Bà đứng trên ṭa sen rất đẹp, có điều kích cỡ hơi lớn, sợ mang ra nước ngoài cồng kềnh”. Huệ đem dấu pho tượng ưng ư vào góc tường, sợ khách đến thấy đẹp, họ cầm mất, rồi ra về. Cô chủ tiệm hỏi:

-     Không vừa ư cô à?

-     Có chớ, nhưng tôi t́m tượng giúp người khác, để tôi về hỏi lại đă nhé!

  Ngày 23 âm lịch tháng chạp nhà nhà cúng tất niên, người đi lại đông nườm nượp, xe cộ nối đuôi nhau qua cầu sông Hàn. Len lỏi một lúc rồi cũng về thấu nhà. Nghe Huệ kể chuyện, ông xă bảo :

-     Em lo thỉnh sớm đi, để lâu sợ hết tượng đẹp. Hết tháng giêng thợ mới đục đá trở lại.

  Tâm - Huệ lo lo trong bụng nhưng nhớ cửa hàng có gần hai chục pho, làm chi mà hết. Thôi, mai đi thỉnh cho rồi, ông xă nói đúng. Tối hôm đó, Huệ gọi thử điện thoại cho người cháu cô Trang Mỹ, may quá lần này gọi được. Người cháu hỏi Huệ :

- Ủa, làm răng mà cô tôi nhờ chị thỉnh tượng rứa, chị hay đi chùa hả ?

- Tui ở Đà Nẵng mà, tui là học tṛ cũ của cô, cũng hay đi chùa nữa. Ờ, mà chắc cũng có duyên chi đó... Tui không biết nữa. Ờ... tháng 2 âm lịch, tui đem tượng ra nghe. Tui sẽ gọi điện trước để bạn ở nhà nhận tượng.

 

                                             ***

 

  Sáng ngày mai, Huệ nhận được thư của cô giáo. Cô bảo :

  « Em t́m tượng cao khoảng 15 cm chứ 10 cm th́ hơi nhỏ đó. »

 Ừ, lần này đi nhớ mang theo cây thước dây để đo cho đúng nhé. Chiều 24 âm lịch giáp Tết Quư Tỵ, Huệ đến cửa hàng đá mỹ nghệ để thỉnh tượng. Ui chao, hôm qua Huệ thấy một loạt tượng bày trên giá nay đi đâu mất, ai thỉnh mà mau vậy? Pho tượng ḿnh dấu đâu rồi? Huệ đi vào bên trong tiệm đến cuối góc, Huệ reo lên :

-         Đây rồi !

  Hôm qua, Huệ xoay h́nh pho tượng Phật Bà ngồi trên ṭa sen bằng đá Non Nước trắng trong rất đẹp vào tận trong góc xa nên vẫn c̣n nguyên.  Cô chủ tiệm trông thấy nói :

  -  Bàn tay cô có duyên quá ! Hôm qua sau khi cô đi ra, khách vào đông vô kể, họ thỉnh tượng nhiều lắm, có đến mười mấy pho!

-    À,  ra cô nói  có duyên  là như vậy đó hả?

-    Dạ, đúng rồi. Cô mau mắn lắm!

Huệ thầm nghĩ :« May mà cô chủ bán được hàng, không th́ hôm nay ḿnh trở lại cô ta đuổi rồi! ». Cô cũng săm soi lựa giúp Huệ, cô chủ khuyên :

- Chắc cô hỏi ư kiến người bà con rồi, cô thỉnh ngay đi. Ra năm sợ không có tượng đâu. Pho tượng Phật Bà ngồi này đẹp, đá trắng trong, mặt tượng vui theo đúng ư của người nhờ cô thỉnh đó...

Cô chủ gói tượng đặt vào hộp cẩn thận, lại c̣n khen :

-     có duyên ghê, cảm ơn cô nhiều, em bớt tiền v́ cô đem may mắn lại cho cửa hàng em!

Hai lần cô chủ tiệm đá mỹ nghệ khen Huệ « có duyên », lại được giảm tiền dù Huệ không mặc cả nên trong ḷng Huệ cũng vui vui. Huệ khách sáo đáp lại :

-     Tui cũng cảm ơn cô. Chúc cửa hàng cô có nhiều khách đến thỉnh tượng.

  Ôm pho tượng về nhà Huệ hát líu lo. Không hiểu sao Huệ rước được tượng Phật Bà dù là giúp cho cô giáo cũ mà Huệ thấy trong ḷng phấn chấn y như rước cho riêng ḿnh vậy. Hay là v́ Huệ xấu hoắc mà được cô chủ tiệm trẻ đẹp khen «có duyên, mau mắn?». Ông xă chia sẻ ngay niềm vui của Huệ :

-    Em giỏi lắm, cuối năm thỉnh được tượng Phật là phước đó!

Huệ cười tủm tỉm:

-    Mới được người bán hàng khen:«có duyên» bây giờ lại nghe ông xă khen «giỏi» nữa. Sao hôm nay tốt ngày quá vậy! Đừng cho em ăn bánh vẽ nghe. Ăn bánh tét no rồi!

-    Em có duyên thật đó. Cây trúc em mới trồng ra bông rồi, có gần cả trăm cái nè !

 Huệ chăm chú nh́n chậu trúc. Bông ơi là bông, đếm không xuể! Tự dưng Huệ nghĩ : «Không khéo ḿnh có duyên thiệt hè!!!»

 

                                                   ***

 

   Đến tối, khi xong xuôi công việc nhà, Huệ viết thư gửi cô giáo và được hồi âm:

 

 Tâm-Huệ,
Mừng lắm khi nghe em đă thỉnh được tượng rồi. Cảm ơn em nhiều lắm. Tượng cao 20 cm càng tốt, mà Phật Bà ngồi hay đứng vậy? Em lanh thật, bữa nay gần Tết em bận rộn mà cũng đi lo cho cô, giỏi quá. Khi nào tiện th́ em đem ra Huế cho cháu cô, chứ không gấp chi cả.  Vậy là cô cũng có duyên lắm đó nghe Tâm-Huệ!

Thôi thăm em và chúc em ăn Tết vui vẻ, gặp nhiều may mắn.
    Cô Trang Mỹ

 

 

Hoa thiết mộc lan và hoa trúc ngày 29 Tết Quư Tỵ. Mồng 1 tết Quư Tỵ hoa lan thiết mộc mới nở.

 

 Đọc thư cô giáo cũ Huệ rất vui. Cô giáo nói « có duyên » v́ việc thỉnh tượng xong xuôi nhanh chóng, đúng như ư cô mong muốn.  Duyên  ở đây là sự hanh thông, thuận lợi…Chữ duyên có nhiều ư nghĩa ghê. Mà Huệ cũng có duyên nữa chứ! Thực ra là nhờ duyên  của cô giáo chuyển cho, duyên gặp gỡ giữa cô và tṛ cũ trong niềm tin Phật! Cuối năm có nhiều niềm vui quá: cây lan thiết mộc trổ bông cả hai nhánh, cây trúc ra hoa chi chít và được khen « có duyên » dù bạc tóc! Kệ nó, vui được chừng nào th́ cứ vui. Có ai đánh thuế niềm vui đâu mà tiết kiệm cơ chứ !

 

***

 

  Hôm nay, Huệ ra Huế kỵ Ba và cẩn thận ôm pho tượng Quan Âm đem theo trao cho Anh Quỳnh, cháu cô Trang Mỹ. Nhà Anh Quỳnh ở Gia Hội, nép ḿnh trong khu vườn rậm lá cây xanh. Anh Quỳnh ngắm nghía, trầm trồ:

-         Đẹp quá, Huệ ơi!

 Bây giờ Tâm - Huệ mới có dịp xem kỹ pho tượng lần nữa. Đúng là đẹp: đá trắng trong, dáng thanh thoát, khuôn mặt thanh tú, nhất là bàn tay nâng b́nh nước cam lồ… Huệ nghĩ: nên chụp vài tấm h́nh với Phật Bà để có chút kỷ niệm và cũng để gửi qua cho cô giáo coi nữa.

 

 

 

Đều là cựu nữ sinh Đồng Khánh cùng khóa nên tha hồ tâm sự nhưng phải về thôi v́ Huệ c̣n phải qua Cầu Sắt Đông Ba rồi nhanh chân vào hồ Tịnh Tâm, kịp đám kỵ. Lúc từ giă, Huệ bỗng thấy bên góc phải vườn nhà Anh Quỳnh có bụi hoa rất lạ trông giống cây chuối. Anh Quỳnh bảo:

-         Đúng đó, bông chuối kiểng.

-         Ăn được không, Huệ thấy có trái nè?

-         Không, chỉ để ngắm thôi.

 

 

 Huệ chụp liền mấy kiểu h́nh bông chuối, đem về cho bạn bè coi. Lần này th́ đúng là có duyên thiệt rồi: được ngắm bông chuối kiểng vô cùng đẹp, được qua Cầu Sắt Đông Ba thêm một lần nữa mà hôm nay chiếc cầu này về dĩ văng rồi. Tiếc là hôm đó không chụp một tấm h́nh trên chiếc cầu cổ ấy!

 

                                        ***

 

    Mười ngày sau, Huệ nhận được thư của cô giáo cũ:

 

    Tâm Huệ,
Cô vừa mới ở Los Angeles về, đọc “email” của em đây. Tượng Phật Bà đẹp quá, ṭa sen trên bệ cao ghê em hỉ. Cô cảm ơn em nhiều lắm nghe! Em chụp ảnh ở nhà Anh Quỳnh có cây hoa chuối lạ, màu đẹp ghê. Em ra Huế thăm nhà mẹ vui không? Lần này về có gặp nhiều bạn không?

Tâm–Huệ, em c̣n khỏe và c̣n hăng hái sáng tác, thật đáng khen! Em cũng rành “computer” lắm nên làm việc cũng nhanh hơn hỉ.

Mong em luôn luôn nhiều sức khỏe để sáng tác. Cô cảm ơn em đă cho cô đọc thơ của em. Thăm em nhiều.
Cô Trang Mỹ

 

Được cô giáo cũ khen, Tâm Huệ thấy rất vui. Đâu đây vang lên giọng hát Hồng Nhung trong vắt với ca khúc của Trịnh công Sơn. Huệ lẩm nhẩm hát theo: “ Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui. Chọn những bông hoa và những nụ cười…”

 

Huyền Tôn Nữ Huệ-Tâm

Đà Nẵng, 12 tháng tư 2013

 

 

 

art2all.net