Kim Hài

D̉NG SÔNG TỈNH THỨC

 

22.  ĐÂY CÓ PHẢI LÀ KẾT CUỘC ?


Lam trợn mắt nh́n Thanh:

- Có thật Ủy Ban sẽ ngăn cản vụ khởi công? Chính UB tổ chức họp báo công bố khởi công cùng ML mà.

Thanh đăm chiêu dán mắt vô màn h́nh điện thoại.

- Sẽ có biểu t́nh ở hai nơi cùng một lúc để phá buổi khởi công và đ̣i hỏi quyền lợi của dân TT...

- Nhưng ai sẽ làm chuyện đó? Em nghĩ khó, chỉ là tin fake phải không? 

Lam bán tín bán nghi. Hay đă có ǵ thay đổi? Ở cái xứ sở nầy việc đổi thay nhân sự và kế hoạch thường bất ngờ, khó đoán.. Nhưng, nếu là thật...

Lam mỉm cười. Nếu vậy, màn sương lạnh quỷ quái ở TT sẽ tan biến và không c̣n đè nén suy nghĩ của mọi người. Thật sự cô cũng rất ghét cái cảm giác dị thường của một người bị chèn ép không thể suy xét hoặc phản kháng khi đứng trong ḷng Nông Đô.

Thanh đă đi khỏi từ lâu nhưng Lam vẫn không xóa được nỗi nghi hoặc trong ḷng ḿnh. Một lúc sau, Lam đứng dậy, quyết định ra ngoài t́m hiểu thực hư.

 

Quả thật rất nhiều phóng viên đă tụ họp ở pḥng khánh tiết của UB. Rồi mọi sự diễn ra trong hổn loạn khi thông tin cuộc biểu t́nh của cư dân khu định cư nổ ra cùng lúc với sự phản kháng dữ dội của người dân khu bị giải tỏa. Lễ khởi công của Moonlight không thể tiến hành suông sẻ. Các phóng viên báo đài đổ xô về phía thượng nguồn. Một số dân cư khu bị giải tỏa và khu định cư bị bắt giữ, nhưng nghe nói họ đang t́m cách kết hợp với nhau để gây áp lực với chính quyền.

Nhóm cán bộ phe bà Thủy lẫn chủ tịch Lư và các nhà đầu tư đều giận dữ v́ ai cũng bị thiệt hại. Phe nào cũng cho rằng kế hoạch của họ là ưu việt và chắc chắn sẽ nhanh chóng thành công. Thế nhưng mọi việc đều đi chệch hướng. Không ai vui cười. Họ nghi hoặc nh́n nhau mà không biết phải lư giải ra sao. Hay là có nhóm nào khác ở cấp cao hơn, quyền lực hơn? Ư nghĩ nầy khiến họ e dè không thể đưa ra một phương án mạnh bạo nào khác để dẹp bỏ những rối rắm trước mắt.

Cuối cùng UB TT đành ra một thông báo chung về t́nh h́nh Nông Đô và đổ lỗi cho GĐ Tân cùng Trưởng pḥng địa chính Đan đă vội vàng giải tỏa trong khi chưa đạt được sự đồng thuận của dân. UB cũng nhận lỗi về việc chậm trễ các công tŕnh hỗ trợ khu định cư ổn định cuộc sống. UB hứa sẽ kiểm tra và kỷ luật thích đáng các cán bộ lạm quyền tắc trách... .

Tại văn pḥng UB, GĐ Tân tức giận đỏ mặt tía tai. Cuộc họp khẩn cấp giữa các cán bộ diễn ra mà không mời ông trong khi người thiệt hại nhất là ông. Càng nghĩ càng tức, ông vội vàng tông cửa vào pḥng địa chính. 

- Ông không biết ǵ hả? Ông đă nhận của tôi bao nhiêu tiền? Chính ông nói rằng mọi việc đều thuận lợi. Thế tại sao?

Trưởng pḥng Đan phân bua:

- Tôi không biết. Có lẽ v́ mạng xă hội tung tin và có thể trong các nhà báo có kẻ phản bội chúng ta... H́nh như phía Tân Tịnh đánh tiếng GĐ ML đền bù không...ṣng phẳng. Giá đất rao bán cao gấp ngàn lần.. trong khi giá mua 1 m2 chưa bằng giá một bao thuốc lá.

- Vô lư. Chuyện bán đất người ngoài làm sao biết được? Hay là ông nhận lệnh của ai đó tung tin nầy ?

Trưởng pḥng Đan nhăn nhó phân bua:

- Tôi không... Tại sao tôi phải làm vậy? Nhờ GĐ mà hai con tôi đă được đi du học, mua nhà.. Làm sao tôi có thể quên ..

GĐ Tân đăm chiêu:

- Đúng là ông không thể nếu ông c̣n biết tự trọng. Nhưng tôi không tin ông có ḷng tự trọng đến vậy? Một tỷ, hai tỷ th́ có thể, nhưng trăm tỷ, chắc vợ ḿnh ông vẫn bán...

- Ông...

- Phó CT Thủy nói vậy chứ không phải tôi. Bà Thủy c̣n nói ông đă từng giết người với chỉ 200 triệu? 

GĐ Tân bỗng đổi giọng đanh thép:

- Trả lại tôi tất cả những ǵ ông đă nhận nếu hôm nay ông không dẹp được cái đám đó. Loại Công ty Tân Tịnh khỏi thương vụ nầy. Lăo ta đừng ḥng bắt tay với bà Thủy hất cẳng tôi. Bằng không...

- GĐ..Tân, anh...GĐ...tôi...à ..em sẽ làm mọi thứ anh muốn..Hăy để em chứng minh ḷng trung thành của ḿnh..

- Tôi chỉ muốn khu phức hơp và cả các dịch vụ đi kèm. Không ai được chen vào, kể cả bà Thủy.... Ông liệu mà làm ...Tụi chúng đang biểu t́nh chống ML. Hăy triệt hết chúng và những ai đang kéo dây.. Vụ nầy xong, ông không cần làm cán bộ TT . Tôi cho ông 5% cổ phần ML ở tỉnh. 

GĐ Tân hầm hầm bỏ đi. Trưởng pḥng Đan áo nảo nh́n theo. “ Làm sao ḿnh có thể đấu lại bà Thủy và CT Lư đây? Làm khó ḿnh sao?” Dăm phút sau, sự sợ hăi nhường chỗ cho sự phẫn nộ. Trưởng pḥng Đan nắm chặt nắm tay đi về phía pḥng an ninh.

 

- Tôi chỉ bảo cậu phá rối khi GĐ Tân khởi công khu bệnh viện. Sao lại động đến khu dân định cư?

Bà Thủy hầm hầm xỉa xói trưởng pḥng Đan. Ông ta ấp úng măi chẳng ra câu nào.

- Cậu làm ăn như “cứt” vậy hả? Chuyện đơn giản như dọn cỗ mà cậu làm không xong. Cậu đă cung cấp tin ǵ cho lăo Lư. Trời, tôi có mù không khi nâng cậu lên chức trưởng pḥng? Hay cậu ăn quá nhiều nên chừ lên đô, ăn tạp. Cậu nói ǵ đi để tui c̣n ḷng tin cho cậu làm việc bên ḿnh.

- Chị... chị... Em xin lỗi. Em nghe như Trưởng Nông đô Lư không chấp nhận Moonlight và Tân Tịnh cùng đầu tư khu phức hợp. Ông Lư cho rằng vụ nhập vật tư vừa rồi là lỗi Tân Tịnh. Ông ấy không tin tưởng Tân Tịnh và muốn TT rút. Vụ cung cấp máy bơm nước, phân và giống khiến khu định cư phẫn nộ là lỗi của... chị đă can thiệp với nhà cung cấp...

Bà Thủy hét lớn:

- Cái ǵ? Buồn cười. Các cậu không có miệng à? Chỉ là tôi hả ? Chứng cớ đâu? Các cậu ăn lương để ngồi chơi xơi nước sao? .... .

Bà Thủy nện gót giày bước ra khỏi pḥng địa chánh. Trưởng pḥng Đan ngồi phịch xuống ghế rồi bật dậy như cái ḷ xo khi cánh cửa pḥng bật ra thô bạo:

- Các cậu và bên an ninh đi xử lư cho tôi. Không để đám bên khu định cư nhập được với bên thôn vườn hạ. Bắt hết mấy đứa cầm đầu.. bịt miệng mấy tên nhà báo không để cho tin tức lọt ra ngoài Tỉnh Thức, nghe chưa? 

Cánh cửa lần nữa lại đóng sập khiến trái tim Trưởng pḥng Đan nẩy lên. 

- Mẹ nó. Đứa nào cũng muốn ăn một ḿnh rồi bắt ḿnh đổ vỏ. Đừng tưởng ḿnh ngu. Ông đây đủ tài liệu chứng cớ có thể đưa cả bộ sậu vô tù, mất chức. Ông ..nếu không có vụ thằng Quân và con Lệ th́ ông chẳng nhũn nhặn như bây giờ đâu. C̣n cái tụi dân đen nữa, nhẹ không chịu, ưa nặng hả? Tao sẽ cho biết nặng là sao..

Ông ta ngồi một lúc, định thần cười gằn. Ánh mắt tóe ra tia sáng sắc như dao. Ông nhấc điện thoại.

Lam chạy nháo nhào. Cô gọi điện cho Thanh. Không thể. Cô gọi cho Hải, cũng vậy. Hầu như không có ai nhấc máy. Những tin tức truyền miệng liên tục khiến Lam quay cuồng.

Tại sao mọi người biểu t́nh đều bị cô lập ở đầu cầu? 

Lam và các nhà báo bị chận lại ngay trước cửa trường Trung học PT mới xây. Có vẻ an ninh không quan tâm đến những người biểu t́nh mà chỉ muốn ngăn chặn truyền thông. Lam bất lực thừ người mím môi nh́n những đám mây sà thấp đầy đe dọa trên bầu trời Tỉnh Thức. Cô có linh cảm có ǵ đó rất xấu đang xảy ra. Bỗng dưng cô nhớ đến Thanh, đến Hải, Thọ, Phước, Lệ và cả những người quen biết ở khu định cư.

- Sao họ quá khổ!

Tim cô thắt lại.

 

Dưới táng cây tràm, Lệ hốt hoảng nh́n Thọ. Cô lắp bắp:

- Tại sao, tại sao, tất cả bọn họ...?

Thọ nh́n đăm đăm vào chiếc điện thoại như không tin vào tai ḿnh. Anh lắp bắp:

- Họ không đến UB mà xuống thôn vườn hạ sao?

Lệ gật đầu:

- Bác Sáu nói nên hỗ trợ cho họ. Dù sao một ḿnh họ khó mà đối phó được với ML và UB.

- Nhưng tôi, anh Thanh và anh Phước đều nhất trí là ḿnh chỉ khuấy động trên nầy để cánh nhà báo làm nốt việc cuối cùng? Chúng sẽ xâu xé nhau, người dân được hưởng lợi.

Lệ lắc đầu. Giọng cô run run:

- Đa số không tin vậy. Rồi đâu sẽ vào đấy thôi. Khi nào các cán bộ thối nát ấy không c̣n, Tỉnh Thức mới b́nh yên...

Thọ không thể phản bác. Tại sao anh và Thanh không nghĩ đến điều nầy. Những kẻ xấu dính vào nhau như một cái mạng. Chúng sẽ giết nhau nếu miếng ăn bị mất, nhưng nếu đánh hơi thấy có nguy hiểm, chúng lại liên kết nhau chặt chẽ. 

 

Cuộc gọi của Bà Thủy khiến Hải chới với. Anh không tin vào tai ḿnh. 

- Khu định cư ư? Có lẽ nào?

- Cậu ngốc vừa vừa thôi. Chúng đang muốn liên kết lại với nhau để tạo nên một cuộc biểu t́nh lớn. Nếu cậu để cho chúng bắt tay nhau, không chỉ ML, Tân Tịnh mà cả cái Ủy Ban nầy đều đi đời nhà ma.

Hải chau mày. Anh không tin. Anh chỉ sợ nếu dăm ba người bất măn, có thể dân định cư sẽ bị vạ lây. Anh biết những kẻ như CT Lư, Bà Thủy v..v..không ngại trừng trị theo cách khắc khe nhất với dân thôn.

- Để tôi hỏi xem.. Trước đây, đâu thấy khu định cư có dấu hiệu ǵ khác lạ đâu.

Bà Thủy cười gằn:

- Tôi cũng mong được như vậy .. V́ thế, tôi từng can thiệp với pḥng an ninh bỏ qua cho rất nhiều hành động ngu ngốc của họ. Đừng tưởng tôi không biết ǵ, cậu chịu trách nhiệm đi nói với họ rằng mạng an ninh Tỉnh Thức không để trưng bày cho vui...

Khi Hải trở lại UB, gian pḥng họp trống trơn không bóng người. Anh vội vàng điện thoại cho ba ḿnh, cho Phước, Bác Sáu..v...v..Không một ai trả lời. Bên ngoài UB, những dân quân, CA chộn rộn chưa từng có. Anh nghe loáng thoáng rằng đoàn dân định cư chia hai, một nửa đang ở với bên dân vườn hạ, một nửa đang bị dồn quay trở lại khu định cư.

Hải quyết định trở về khu định cư. Anh lo lắng cho ba má ḿnh. Anh đă dặn ḍ ông bà đừng làm ǵ va chạm với bảo vệ, an ninh thôn trước khi nhận điện thoại của anh. Nhưng anh cũng biết ông bà Quang sẽ không bàng quan khi có chuyện xảy ra với bà con xung quanh. Anh hy vọng Phước hoặc bác Sáu sẽ rút kinh nghiệm vụ Quân mà dè dặt hơn khi quyết định làm ǵ. Chỉ anh chưa thấu hiểu hết sức chịu đựng của cư dân định cư. Nếu có một tia hy vọng, họ sẽ lần theo để thay đổi cuộc sống của ḿnh và cứu vớt tương lai lũ trẻ. Vụ mùa trắng tay có nghĩa mọi người sẽ chết v́ đói khát. Bệnh viện xây dang dở có nghĩa không có chỗ cho người dân chữa bệnh. Trường học trống rỗng, niên học kéo dài khiến con cái họ lêu lổng, không có tương lai.. Và c̣n nhiều nữa..Mọi thứ chỉ nằm trên đầu môi. Những tháng ngày hào nhoáng đă qua. Cuối cùng chỉ phô được mấy chữ Nông đô mới to tướng trên các băng rôn tơi tả. 

- Anh Hải...

Tiếng gọi thảng thốt của Lam ngay sau lưng anh.

- H́nh như dân khu định cư đang chống lại với bên an ninh ở phía đầu cầu tạm trên thượng nguồn. Anh có biết ǵ không?

Một nỗi xấu hổ cùng hối hận len lỏi trong ḷng Hải. Anh đă mải làm theo lệnh của bà Thủy mà quên mất những bà con bên khu định cư cũng đang chịu nhiều bất công, phẫn uất. Nói cho đúng, anh đă nghe phong phanh chuyện dân định cư đang ráo riết đ̣i Ủy Ban phải giải quyết chuyện ruộng, nước dẫn, máy cày cho họ như đă hứa. Nhưng anh cố gạt đi v́ nghĩ rằng sẽ c̣n thời gian để giải quyết ổn thỏa.

- Tôi sẽ lên đó. H́nh như các phương tiện thông tin liên lạc đều bị cắt.

Lam bám theo Hải. Họ len lỏi qua đám phóng viên đang ngu ngơ chưa rơ chuyện và chỉ hóng những lời truyền miệng.

Hải đến được chỗ để xe gắn máy. Anh chở Lam mở hết tốc độ.

Con đường dọc theo ḍng TT hướng lên thượng nguồn lầy lội, gập ghềnh. Mọi nguồn đầu tư dồn hết cho việc phát triển mạng lưới an ninh và đúng hơn là chờ kinh phí bổ sung. Trước đó, Tỉnh Thức tin vào lời hứa của chủ dự án nước ngoài, nhưng khi giải phóng được mặt bằng, họ chú ư đến dự án bên kia sông nên chưa vội đổ tiền xây dựng các công tŕnh căn bản như đă hứa. Ngay cả cây cầu hoành tráng bắt ngang sông vẫn c̣n vô tri trên bản vẽ. Cây cầu tạm cũng không được gia cố đàng hoàng khiến cư dân hai bên bờ TT lo lắng mỗi khi có nhiều xe gắn máy qua cầu cùng lúc.

Một cơn mưa rào đổ xuống lạnh buốt. Lam nép người sau lưng Hải.

Tiếng cô hắt bay theo chiều gió.

- Sao mọi người lại đổ dồn lên cầu mà không về khu định cư?

Hải làm thinh. Linh tính sẽ có chuyện không lành xảy ra. Mấy hôm nay, anh đă nghe pḥng quản lư môi trường dự báo mực nước chứa ở hồ đang dâng cao. Nhưng khi đó, anh lại cảm thấy mừng v́ bài toán thiếu nước ở vùng đồng ruộng khu định cư có thể giải quyết được.

- Hay ḿnh đến khu định cư trước để xem có thông tin ǵ.

Lam đồng ư. Đường đến khu định cư sẽ dễ đi hơn và chỉ cần một đoạn rẽ là đến cầu Thượng TT. 

Chả mấy chốc họ đă đến chỗ rẽ. Ở đây khá đông người và nhốn nháo. Đa phần là công an và dân quân. 

Nép dưới gốc bạch đàn, dăm ba thanh niên thuộc khu định cư lo lắng ra mặt. Một người nhận ra Hải vội chạy đến, thở hổn hển, lắp bắp:

- Tại sao họ không cho dân định cư trở về nhà? Chú Hải .. nói với họ cho mọi người về đi. . Mưa rồi.. 

- Họ không bắt nhốt nhưng giữ mọi người trên cầu..nói là chờ lệnh...

Những gương mặt thiếu niên tái mét, sợ hăi, nh́n Hải van lơn.

Hải nh́n đám dân quân, công an nhốn nháo, cố t́m một gương mặt quen. 

- Đây rồi..

Anh nhát thấy bóng Phó pḥng An Ninh Việt.

Hải dựng xe, nói với Lam:

- Cô chờ đây. Chắc họ chỉ muốn đe dọa chút đỉnh thôi.

Nhưng Lam không nghe Hải nói ǵ. Cô đang lắng nghe tiếng gầm rú mơ hồ vọng đến. Âm thanh quen thuộc nầy cô đă nghe đâu đó, cùng với Lệ, dưới chân các ống xả đập thủy điện. Thảng thốt, cô hét lên, chạy về phía đầu cầu. Tiếng hét của cô ḥa trộn với những tiếng thét kinh hoảng của đám người trên cầu, cùng tiếng gầm của nước xuyên qua những bờ đất bục lỡ, thành một khối hỗn mang như cửa địa ngục...
 

 

KIM-HÀI.
(Trích trong truyện dài
Ḍng Sông Tỉnh Thức)

____

Trở về Chương 21: Phút giây tàn

Xem tiếp Chương 23:

 

art2all. net