Lê Văn Trung

 

 

VÀ VỀ

 



Ra đi, cuộc vạn lư hành
Mỏng manh hạt bụi rơi nhanh cuối trời
Đi là tiếp cuộc rong chơi
Thênh thang mây trắng bên đồi lăng du
Tinh khôi từng phút thiên thu
Bốn mùa thực tại mây mù sang trang
Sương lam quyện ánh trăng vàng
Suối nguồn vô lượng chảy tràn vào thơ
Rũ buông chiếc bóng dật dờ
Cửa tùng rộng mở bến bờ như nhiên
Đi là về cơi vô biên
Tâm ca vô niệm bên triền sắc không.


Lê văn Trung



KINH VÔ TỰ


Ngàn năm cơi tịch liêu này
Thuyền về bến độ chở đầy hồn trăng
Lộng ngời mây bạc giăng giăng
Ôi hồn du tử thênh thang cơi về
Một lần y bát ra đi
Là từng bước đóa huyền vi nở bừng
Là về nhuốm lửa trời không
Thả bay đi nhúm bụi hồng tử sinh
Bên đồi nhật nguyêt chuông ngân
Lời kinh vô tự trắng ngần ngàn mây.


Lê Văn Trung



KHÔNG

Người về giữa cuộc chiêm bao
Gọi tên tôi
Như gọi vào mộ không
Bia đề: một hạt bụi hồng
Sinh: từ vô thỉ
Măn phần: vô chung
Tử sinh là đóa phù vân
Luân hồi là cuộc sắc không xoay vần
Rồi khi nến lụn nhang tàn
C̣n ai giữa cuộc trần gian khóc cười

Lê Văn Trung

 

 

art2all.net