nguyễn thị liên tâm
DỐC
HOA TÌNH
Đà Lạt chiều, sương lạnh ngủ quên
Nên dã quỳ rực vàng hơn trong nắng
Người năm ngoái mơ người nơi quán vắng
Tiếng cười nghe rúc rích hoàng hôn!
Triền dốc kia gửi vội nụ hôn
Mà nghiêng ngả suốt mùa hè lẻ bạn
Vườn tượng đá xô chiều chạng vạng
Có một người, đợi mãi một người xa.
Ai da diết “Vũng lầy của chúng ta”?
Ai hát “Phôi pha” chờ người yêu tới?
Dã quỳ vàng thêm khung trời chờ đợi.
Ngẩn ngơ say một dốc hoa tình.
Nguyễn Thị Liên Tâm
art2all.net
|