Lư Quang Hoàn

 

 

TRONG NHỮNG GIẤC MƠ TÔI THẤY M̀NH BỊ ĐÁNH THUẾ
 


 


Tôi không có sự chọn lựa nào khác ...
Những con thuyền giấy không chở nối một cuộc t́nh ...
Đă có những lúc tôi ngỡ ḿnh như một kẻ hành hương đi t́m chân lư trên mọi nẻo đường
Nhưng sao mà cuộc đời lại luôn rắc rối và quanh co như vậy nhỉ ?
Một câu hỏi không có tiếng trả lời, lọt tơm vào hư không
Thoáng chốc một vài cơn mưa giông đổ xuống đời
Trong vườn tôi những chiếc lá ĺa cuốn bay đi tứ phía
Những cây hoa glaydiolus tôi trồng làm cảnh đổ gập xuống và những cánh hoa bay lả tả

Tôi chỉ là một gă ốc sên ...
Với cuộc đời vùi dập
Trong vùng ánh sáng nhạt nḥa
Quẩn quanh bên cạnh là những ṿm lá xanh xao vàng vọt
Và trong những giấc mơ tôi thấy ḿnh bị đóng thuế ...
Những loại thuế trời ơi đất hỡi
Cũng đủ làm cho một đời tôi lam lũ
Thế là tôi cứ lầm lũi đi và chẳng muốn nói ǵ thêm
Bởi cuộc đời là nguyên ủy của muôn vàn đau khổ và một đôi lúc tôi đă tự hỏi:

Làm cách nào để chấm dứt những cơn mưa đang rơi xuống đời ...
Cứ như thế trong đầu tôi luôn ong óng một nỗi buồn
Cuộc đời không phải đơn giản là muốn ǵ cũng được


Những ngày trống rỗng tôi đă xem những cuốn phim, những cuốn sách nói về sự khủng hoảng đến tột cùng của những người tị nạn.

Họ đă đến từ những xứ sở Phi châu xa lắc lê thê ...
Những người đến từ Kenya, mozambique, Guatemala ...
Họ đă nếm trải qua những nỗi khốn khổ tột cùng ...không lương thực, không nước uống trên những con tàu ngập ngụa người và ở một nơi xa xôi, nơi được gọi là " lục địa đen", đất cát th́ khô hạn quanh năm ...
Tôi đă gặp rất nhiều người đển từ rất nhiều châu lục, trong đó dĩ nhiên có những người đă đến từ những xứ sở nghèo khó bên bờ Thái b́nh dương trong những bộ cánh bảnh bao, tiền bạc rủng rẻng, ra vào từ những ngôi nhà đắt tiền, lên xuống từ những chiểc ô tô xa xỉ...
Họ đă nói chuyện với nhau bằng một thứ ngôn ngữ của nhứng kẻ lắm tiền nhiều bạc ...
Họ đă ra đi từ những mảnh đất đồng chua nước mặn với những vụ mùa chẳng bao giờ đủ ăn cho đến mùa giáp hạt, họ đă đến từ những mảnh đất chiến tranh diễn ra từng ngày, từng bữa giữa những kẻ luôn mang ảo giác về quyền lực, về sự thống trị kẻ khác, và tôi luôn nghĩ rằng trong tận cùng sâu thẳm tâm hồn họ sẽ chẳng bao giờ có được một chút b́nh an, dù chỉ là một giây một khắc
Họ đă ra đi sau khi khoắng đủ một mẻ, no đủ một đời ...
Trong lúc ấy, ngược lại, có những người lầm lũi với những công việc cực nhọc như rửa chén bát, bưng bê, lau chùi nhà cửa, cắt cỏ trên những công viên rộng lê thê, mệt mỏi nhưng tâm hồn lại luôn thanh thản, luôn ch́m sâu vào những giấc ngủ vùi chuẩn bị cho một ngày mới ...
 

Chúng ta sẽ phải làm một phép so sánh đối chiếu như thế nào để biết được ai khổ ai sướng, như thế nào đây ?
Cứ như thế
Một đêm nằm mơ tôi thấy ḿnh lang thang đó đây đó, tâm hồn tràn đầy sự ngờ vực mơ hồ và không có một định hướng rơ rệt
Bởi rơ ràng, chúng tôi chỉ là những gă di dân muộn màng ...

từng số phận đẩy đưa, từng số phận mơ màng trong những " Đêm tha hương "
Cùng những cuộc t́nh chóng vánh như những sợi khói thuốc tan vào hư không trên bờ môi khô hạn ...
Có lẽ nào ...
Tôi lại như một con nhện cô đơn
Đă tự giăng bẫy đời ḿnh bằng những sợi tơ mong manh ?
Và trong một khoảnh khắc nào đẩy ...
Ở bên này tôi đă nghe dưới chân cầu sóng vỗ
một thoáng mơ hồ những tiếng kêu than từ một nơi xa lắc quê tôi
Tôi nghe ong óng trong đầu một nỗi buồn
Hàng cây khô bên ḍng sông ngưng chảy
Đời thụt lùi như một chuyến ra khơi ...
Và chuyến vượt biển năm xưa như đang ngủ vùi trong một góc nào đó của từng ngăn trí nhớ đă lên màu vàng vọt mốc meo ...
Vàng vọt trong từng ngăn kéo trí nhớ
Bùi ngùi nỗi buồn của kẻ vong thân
Ngày măi qua không một chỉ dấu tương lai
Đời dập vùi, ô hô không ngày mai
Khi mặt trời lặn ...
Chúng ta sửa soạn lên giường ...
Ân ái cùng những giấc chiêm bao ...
Mà coi chừng nhé ... Ái ân cùng những giấc chiêm bao cũng phải đóng thuế đấy nha !
Rồi môt ngày nào đó tôi thấy ḿnh hụt hẫng
Cất tiếng than van ...
Sách vở trời ơi sao chất đống
Ḷng măi sầu một nỗi khôn nguôi !

Lư quang Hoàn



 

art2all. net