NGUYỄN AN B̀NH
 

 
GHÉ ĐÁ BA CHỒNG Ở ĐỊNH QUÁN

 

Không phải đá vọng phu
Sao ngàn năm vẫn đợi
Ḷng không sầu vời vợi
Sao thiên thu vẫn chờ.

Ta như con ngựa già
Quay đầu về cố thổ
Ghé qua ngày mưa đổ
Bờm xơ xác ngậm ngùi.

Sừng sững ngọn Đá Voi
Ṃn rêu hang Bạch Hổ
Người xưa thành mây gió
Giữa cuộc đời biển dâu.

Đá xếp chồng lên nhau
Cheo leo cùng mưa nắng
Gởi hồn vào năm tháng
Khối u t́nh về đâu?

Nếu có một kiếp sau
Đá thành người tri kỷ
Ta xuôi đường thiên lư
Mịt mù chốn trần ai.


Định Quán, 9/8/2018



 

art2all.net