Nguyễn Vũ Sinh

 

 

 

MẦU THỜI GIAN

Rồi cũng úa trên ḍng năm tháng
Mầu thời gian sẽ chóng phai tàn
Da mặt ta thêm hằn vết rạn
Và trên đầu tóc trắng điểm trang.


Ta đâu giống như đèn dầu cạn
Rót cho đầy thắp những mùa sang
Có một ngày trái tim khô hạn
Áo ấm rồi cũng lạnh áo quan.

NGUYỄN VŨ SINH
 

 

 

 

DẤU LẶNG

 
Buồn như một lưỡi dao găm
Thép han gỉ ố trơ bầm cán tay
Buồn như thiếu phụ chau mày
Mang câu thất tiết tự đày đọa thân.

Buồn như số kiếp phong trần
Gió sương bạc áo buốt rần đôi vai
Buồn như hoàng đế không ngai
Đêm nằm tưởng tiếc dấu hài cung son.

Buồn như quê Tổ không c̣n
Bàn chân người bước lối ṃn về đâu
Buồn như sợi tóc trên đầu
Thời gian vô sắc điểm mầu trắng sương.

Buồn như kẻ mộng hoang đường
Cơn mơ tan vỡ tiếng buồn nỉ non
Buồn như một nụ môi hôn
Trên bờ môi nhạt dấu son đă mờ!

(29-7-2020)
NGUYỄN VŨ SINH

 

~~o))((o~~

 

art2all.net