Nguyễn Vũ Sinh

 

 

 

NGÀY DÀI NHƯ SỢI KHÓI MONG MANH

Ngày dài như sợi khói mong manh
Bọt sóng trùng khơi đan kín thành
Nhớ sợi khói đồng chiều hun rạ
Tiếng ḥ gặt lúa dưới trăng thanh.

Ngày dài như sợi khói mong manh
Một màu u uẩn phủ trời xanh
Thương mẹ quê tóc màu tang chế
Từng đêm trăn trở suốt thâu canh.

Ngày dài như sợi khói mong manh
Biển xanh sóng dữ bủa tan tành
Thương những con tàu thân bé bỏng
Lạc giữa trùng vây sóng phủ quanh.

Ngày dày như sợi khói mong manh
Mong quê những sớm mai an lành
Sấm lặng đầu non rền cuối bể
Ta ngậm ngùi thương sợi tóc xanh.

NGUYỄN VŨ SINH

 

~~o))((o~~

 

art2all.net