Như Nguyệt
GIỮA
LÒNG SA MẠC
Năm 2015, N có làm một bài thơ “dính dáng” đến… sa mạc. Gửi
các bạn đọc nha:
Tim sa mạc
Đừng trách em sao làm thơ khao khát
Sao lụy tình, hay xin xỏ tình yêu
Đừng chê bai… bảo sao thơ chua chát
Dụ dỗ người vào bể khổ phiêu diêu
*
Đừng anh nhé, em xin anh thấu hiểu
Trái tim em như sa mạc về chiều
Khô khan lắm nên rất cần tưới tẩm
Xin chút tình… cho tim được tin yêu
*
Đừng phiền em.. sao thơ như mời mọc?
Rủ rê hoài.. những bài thơ lóc cóc
Anh đâu biết khi làm thơ em khóc
Dĩ vãng buồn, đâu phải thơ cho anh
*
Tim sa mạc, ôi trái tim sõi đá
Xin tí tình mà chả có ai cho
Còn trách móc, bảo em sao làm khó?
Dụ anh vào, tim lăn lóc ra tro
*
Tim sa mạc giữa nắng hè gay gắt
Nứt nẻ nhiều cần một chút thanh xuân
Tim sa mạc, tim khô cằn se sắt
Nên làm thơ cho tim đỡ nhọc nhằn!
Q Như Nguyệt
Feb. 15th, 2015
*******
Năm 2016, N có thêm 1 bài thơ về… sa mạc:
Cách đây đã khá lâu, nhóm bạn khá thân với N rủ N đi hot
spring ở gần Death Valley. Ngày chót, chị bạn -người đứng ra
tổ chức- chở cả nhóm đi vòng vòng viếng cảnh vùng sa mạc. N
thấy có 1 hotel thật là dễ thương, secretive (bí mật), nằm
trơ trọi ngay trên sa mạc khô cằn. Quanh vùng, họ có trồng
nhiều cây xương rồng, hoa vào mùa xuân nở rộ. Cây chà là là
loại cây giống như cây palm, bao bọc chung quanh rợp mát.
Khí hậu vào mùa xuân thật ôn hòa, mát mẻ… quá lý tưởng, quá
tuyệt vời cho 1 chuyến đi chơi. Cả bọn N vào bên trong khách
sạn thì thấy phòng ngủ thật là cozy, ấm cúng. N bèn nói mấy
chị book 1 đêm ở đó.
Khách sạn nằm giữa lòng sa mạc, rất ít
người biết đến, lại được trang trí thật trang nhã, dễ
thương! Nếu muốn, họ sẽ serve “breakfast in bed” cho mình,
“room service” phục vụ đầy đủ, ân cần, chu đáo.
Phải chi N có ai đó, hihi... để 2 đứa mình bí mật rủ nhau đi
chơi nhỉ... :)) :))
nn
Xa thế giới loài người
Mình dẫn nhau đi
Xa lánh thế gian này
Em biết chỗ
Mình dẫn nhau đi nhé
Giữa sa mạc mênh mông, lòng bỗng nhẹ
Thấy nhẹ nhàng, hồn bay bỗng, chơi vơi
Mình yêu nhau, hạnh phúc quá anh ơi!
Xa thế giới loài người, trầm lắng!
Không gian riêng, chung quanh ta quạnh vắng
Mình yêu nhau không cần biết ngày mai
Thời gian trôi chầm chậm, khoan thai
Suối nước nóng, ta trầm mình thư thái
Đi với em,
đừng phân vân anh nhá
Một tuần à, ngắn ngủi nên quý giá!
Hưởng một tuần, ta nhàn nhã bên nhau!
Không khí trong lành
Mình tự tại, thong dong
Ở bên nhau, chẳng cần phải mỏi mong
Ta vui chơi… quên hết chuyện đời thường
Hoàng hôn tím lả lơi, nắng vàng óng ánh
Bầu trời đêm, nghìn vì sao lóng lánh
Nước ấm nóng, ướt từng sợi lông măng
Ta ngắm trăng, cùng cười với chị hằng
Buông bỏ hết
Phủi tay buông bỏ hết
Bao muộn phiền ta vất lại đằng sau
Lưng chừng đồi, mặt trời đỏ au au
Trên trời cao, mây trời xanh, xanh ngát
Sa mạc mà, cát trãi dài bát ngát
Hai đứa mình cùng hát khúc hoan ca
Thế giới này dường như có hai ta
Tâm bình an, quên thị phi, tất cả...
Mình sẽ vui, vui nhiều lắm anh à
Đi, đi nhé, một tuần quên phiền não
Hay chúng mình bay đến vùng hải đảo?
Biển dật dờ, cát trắng mịn biết bao
Chung quanh ta, đủ loài hoa dị thảo
Hoa mai vàng, lan quý, dạ lý hương
Hoa nhài thơm mùi ngào ngạt vấn vương
Hàng thùy dương lả lơi bay trong gió
Anh, anh à.. thiên đường là thật đó
Một tuần thôi, tuần trăng mật thiên đường!
Q. Như Nguyệt
24 tháng Mười, 2016
****
Trở về thực tại, N post tiếp hình chuyến
đi chơi sa mạc nhé:
Đất sỏi chụp lên thành mầu tím đẹp ghê! Mầu tự nhiên đó ạ,
chứ N không có sửa gì cả. Có thể tại bầu trời mầu tím nên
reflex ống kính chụp hình chăng?
N chụp trên đường về:
Cảm ơn đã xem đến tấm hình cuối cùng này.
N đúng là điếc hổng sợ súng và... múa rìu
qua mắt thợ, hihihi…
Các anh chị chụp hình “pro”, có máy chụp
hình xịn, tốt; xin mĩm cười dễ dài mí N nha. :)) : ))
Thân mến,
nn
|