Thái Cát

Phiến đời hiu quạnh

   

 

Từ trên máy bay, nhìn xuống căn cứ Chu Lai. Phi đạo chạy dài xuyên qua những “hăng ga” san sát. Các “cô nếch” dày đặc bao vòng quanh mấy “ba rắc” mong manh. Ánh nắng ban mai ấm áp trong lành. Ta ngái ngủ trong chuyến “di hành” không “dã trại”. Từ cao nguyên hoang dại. Về thăm miền duyên hải bóng dừa. Xứ đồng quê cỏ cháy đất cằn khô. Một trong những chuyến đi hải hồ vô định. Núi rừng Quảng Tín đơn sơ. Bãi biển Chu Lai khoảng khoát.

Lưng chừng đồi xếp quanh hàng bao cát. Cuối tư dinh, vọng gác lối vào ra. Chỗ đậu xe phía dưới cũng hơi xa. Không cây cối, chỉ toàn là cỏ úa. Sau khung cửa em mân mê xấp lụa, vừa mua về từ phố chợ Chu Lai. Màu tím than mơ mộng nét u hoài. “Lãng mạn cũ...” Chẳng còn ai lưu ý. Xé trước một áo dành riêng cho chị. Có cần xé thêm áo nữa cho em? Lời mời rao chân chất ngoan hiền! Mạ lặng lẽ trả tiền lắc đầu không nói. Cây lụa xếp ngang từ đầu chí cuối trông dịu dàng và bề thế dễ coi. Nằm chỏng lỏn bên phiến đời hiu quạnh. Có lẽ quá lâu rồi âm thầm trong giá lạnh. Vạt lụa màu lấp lánh tím hương thu. Xứ buồn thiu buồn nẫu xếp quanh co. Rất ọc ạch chiếc xe đạp thồ nguyên vác mía. Người phu xe cúi oằn người khòng lưng đạp đẩy cuộc đời “tín nghĩa” lầm than. Cùng một hướng, lủng lẳng phía trước xe bên kia cũng “đàng hoàng” vài xâu chim mía. Đường phổi đường phèn nằm cạnh mấy rổ khoai lang khoai tía chỏng trơ. Đất sét khô cằn nứt từng lằn theo buổi chợ. Mấy lớp lá chuối hong khói mềm èo uột nằm lặng lẽ xếp ve. Chiếc lu nâu cong cớn đứng lớ ngớ đầu hè. Thêm con gà tre rải quanh co từng bước nhẹ. Tiếng chim bìm bịp “ụt” trong bờ khe xa thẳm. Như những lời hỏi thăm từ chốn thâm u. Tím thẫm Trường Sơn im lặng hiền từ. Đang mang nặng mối ưu tư rất trẻ: “Tương lai tối tăm - Sinh nhầm thế hệ”. Nét vàng son quê mẹ mịt mù khơi! Đem xác thân vui canh bạc rong chơi. Giải lụa nhỏ gói thêm lời nhắn gởi.

Phi đạo dài ngoằng chiếc máy bay đáp vội. Đất run run ấm ức dội từng hồi. Chiều vàng tươi ủi an ngày hấp hối. Đại dương xanh hôn bừa lên bãi cát trắng mạnh môi. Tạo sóng loạn liên hồi nhưng mấy con dã tràng cứ bình thản vui chơi xe cát. Gió đùa cơn sóng bạc. Biển cứ tiếp tục ầm ì đưa khúc hát buồn tênh. Thoáng bước chân em êm ả thả đầu ghềnh. Cùng ánh trăng mướt lạnh chiếu quanh bờ biển vắng. Mảnh lụa tím vẫn hồn nhiên im lặng. Để mai này trao tặng nét hương xưa. Nói mấy cho vừa. Thống hối vây quanh màu than thở. Sóng biển đùa nỗi nhớ đắm say! Vốc cát muộn phiền tan vỡ trên tay. Nhìn ra khơi: Đêm chuyển thành ngày. Hàng đèn chiếu sáng trắng như đang rộn rã vui say dạ tiệc. Trong tầm mắt nhưng muôn trùng cách biệt. Mộng mơ nào chuyển tiếp giấc mơ hoa? Các chiến hạm ngoài khơi xếp một dãy sáng lòa. Theo hàng thẳng trong ánh đèn pha trấn thủ. Sau lưng đồi, từng đốm hỏa châu vàng rũ. Căn cứ buồn điệp khúc cũ đong đưa. Bờ biển vắng lưa thưa ngập ngừng con sóng bạc. Nghe thoang thoảng tiếng chiến binh đổi gác. Súng đạn va nhau rời rạc giữa đêm khuya. Anh lính trẻ chuyển về từ chiến tuyến. Rất bình an gió lùa hương của biển. Bữa cơm chiều ngon chẳng kém buổi ngự yến thưở đăng khoa. Bãi biển Chu Lai an lạc hơn sân điện Thái Hòa. Tuy không có Ngọ Môn nhưng bình yên chi lạ. Bờ cát mềm lượn quanh luồng sóng cả. Nét trinh nguyên ẻo lã dáng xuân thì.

 Ngày đến. Đêm đi. Mãi vang vọng tiếng tình si xưa cũ. Căng tràn nỗi nhớ. Theo gió gây mơ. Ta và em chưa hò hẹn bao giờ. Nhưng biển cả đã ngẩn ngơ chờ đợi. Ngày vội vã tan đi khi màn đêm chưa kịp tới. Lời vu vơ tiếc nuối nửa vầng trăng. Sóng réo giữa khuya theo gió miên man. Em xõa tóc trên ngàn thông chờ đợi. Theo mây buồn bay mỏi xuống hai vai. Màu tím xa xưa vẫn cứ miệt mài. Trên lối cũ thả một vài lời thương nhớ. Trong cõi đời tạm bợ. Ta thong dong lượm chữ xếp vần thơ. Để lại sau lưng những khói lửa mịt mù. Đem nắng hạ, rừng thu về căn cứ Chu Lai huyền sử. Hương xuân hồng thị tứ. Tiếp Đông buồn trong men nhớ bâng quơ. Bờ cát bình an, hiền dịu, ngây thơ. Rất hoang vu không có một bóng dừa. Rau muống biển lưa thưa từng khóm nhỏ. Bầy chim nhạn dùng nơi này làm tổ réo nhau về. Giữa tiềm thức ta say mê lạc lõng. Ngẩn ngơ đời và hy vọng lên men. Ngày trắng đêm đen. Biển xanh. Cát trắng. Căn cứ Chu Lai xa thẳm buồn tênh. Ta chợt thấy dáng em mong manh trên bãi vắng. Rau muống biển trở mình thành rau đắng ngàn năm! Dưới ánh trăng khuya thui thủi bóng thân còng. Bờ cát trắng mông lung làn sóng bạc. Thoang thoảng xa đưa vọng về điệu nhạc. Mỹ nhân ngư ngân tiếng hát liêu trai. Mơ dáng em xưa trên bãi cát Chu Lai. Giữa thời loạn tóc mây dài tình tự.

 

Thái Cát

(12-2008)

 

trang thái cát

Thơ

art2all.net