Nguyễn Quốc Trụ

NẾU MỘT MAI

 



Nếu Một Mai
http://www.tanvien.net/Doc_gia_Tac_gia/neu_mot_mai.html
 

Mai mốt nếu em quên
Anh nhớ nhắc dùm em nhé
Hãy chỉ lên bầu trời có mây bay nhè nhẹ
Rắc vài giọt nước làm mưa
Để em nhớ ngày xưa
Có ngày mình đi với nhau suốt buổi

Hãy tặng cho em một đóa hồng phơi phới
Thơm thật là thơm
Em sẽ bâng khuâng tự hỏi làn hương
Đến từ một vườn hồng nào xưa cũ
Hãy chỉ cho em con đường mòn quanh co lòng phố
Hãy gọi cho em những món ăn quen
Dắt em đến ngồi ở quán ven đường
Nơi mình đã nhâm nhi bình trà thơm mùi sen mới

Hãy đọc em nghe lời thơ tình vời vợi
Anh thường viết cho em
Hay cho những người anh quen
Không cần đề tặng
Em sẽ không hỏi vì đâu mà nguồn thơ lai láng
Trong thế giới già nua nhớ nhớ quên quên
Chỉ nhớ rằng đã có một thời lòng thật dịu êm
Khi nghe đọc những bài thơ rất lạ

Nếu mai mốt em nằm, mắt sâu hồn úa
Anh đừng cho xem hình chúng ta từ thuở còn xuân
Em sẽ không nhìn ra em, ra anh
Em sẽ khóc vì trong tận cùng tri giác
Em biết em và anh, đã khác

ĐLK

Note: Tình cờ, đúng vào những ngày này, Mít, thương tiếc, tưởng niệm sự ra đi của nữ sĩ Minh Đức Hoài Trinh, cùng nhâm nhi bài thơ "Kiếp nào có yêu nhau", thì FB của GCC post bài thơ trên đây, từ Tin Văn, của 1 vị bằng hữu, và cũng được một số thân hữu trầm trồ, và share…

Do K không enjoy FB, nên post lại ở đây, như 1 thông báo & chia vui & san sẻ & take care….

Kiếp Nào Có Yêu Nhau

Tác giả: Minh Đức Hoài Trinh

Anh đừng nhìn em nữa
Hoa xanh đã phai rồi
Còn nhìn em chi nữa
Xót lòng nhau mà thôi

Người đã quên ta rồi
Quên ta rồi hẳn chứ
Trăng mùa thu gãy đôi
Chim nào bay về xứ

Chim ơi có gặp người
Nhắn giùm ta vẫn nhớ
Hoa đời phai sắc tươi
Đêm gối sầu nức nở

Kiếp nào có yêu nhau
Nhớ tìm khi chưa nở
Hoa xanh tận nghìn sau
Tình xanh không lo sợ

Lệ nhòa trên gối trắng
Anh đâu, anh đâu rồi
Rượu yêu nồng cay đắng
Sao cạn mình em thôi

[net]

Câu thơ của MDHT, “tình xanh không lo sợ”, được PD chuyển thành, “tình xanh khi chưa lo sợ”, quá tuyệt vời, và lạ làm sao, cả bài thơ của vị bằng hữu là 1 “ứng tác, hoành dương…”, thứ tình yêu này, và ôi chao, THNM, làm nhớ tới câu văn ngày nào của GCC:

“Anh không sợ chúng ta không thương yêu nhau mà chỉ sợ chúng ta thương yêu nhau nhiều quá!

Chả là BHD quá sợ, quá thù, quá chán ông bố khốn kiếp của em.
Cô sinh ra đời này, để thù ông bố của mình.
Cô lấy chồng để trả ơn ông bố sinh ra cô...
Cô học y khoa, 1 phần là vì vậy, do hai ông anh vô dụng của cô không làm được việc này
Mi không biết vác gạo cho bố ta, làm sao ta lấy mi...?
Cứ mỗi lần có dịp đi chơi, là phải kêu 1 cái tắc xi qua Chợ Lớn, và những giây phút bên nhau, em mới hạnh phúc làm sao….
GCC thì tất nhiên, nhưng em hạnh phúc mới thê lương làm sao, khi về già nhớ lại…..

Chỉ có tình là tuyệt vời thôi, như K phán. (1)
Tks
NQT

Lạ, là mấy vị bằng hữu, như K, như O, hay như 1 vị mới hân hạnh quen biết qua FB, đều rất rành về GCC.
Rành cái phần cực là cù lần của GCC.

Chỉ có phần đó của mi là tuyệt vời thôi!

(1) Vừa xem lại "The Road Home" của Trương Nghệ Mưu , vẫn thấy đây là phim Tầu hay nhất, dù không vĩ đại. Chỉ có tình là vĩ đại thôi.
K



Nguyễn Quốc Trụ

 

(Nguồn : Tin Văn

www.tanvien.net )

______

 

a2a : Bài thơ Nếu Một Mai cũng đã được GS Phạm Đình Lân dịch qua Anh Ngữ :

If Some Day

 

 

trang nguyễn quốc trụ

art2all.net