Song Nhị

 

 

MÙA XUÂN THẮP SÁNG

KHOẢNH L̉NG TÔI

 


 

Vẫn cứ bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông
Mưa với nắng giao duyên trời với đất
Hạo khí âm dương ḥa xung vạn vật
Chuyện rất xưa vẫn cứ mới từng ngày

Lại một mùa ào ạt lá vàng bay
gió vi vút
hàng cây im
nhánh trơ
buồn
bất động

Mưa lất phất trên thảm đồi nâu thẫm
Trong chân thân mạch nhựa chuyển luân hồi
Mùa đông trầm miên trở giấc tinh khôi
Mầm sinh hóa luân lưu vần xoay vũ trụ

Cây. cỏ. lá. hoa. lộc non hé nụ
lại tuần hoàn trời đất mở
vào xuân
chuyện ḷng ṿng như thế triệu ngh́n năm
như cơi sống quẩn quanh

Hạnh phúc
Khổ đau
Nhục
Vinh
Sống
Chết

Đă mấy thời gian
đă mấy kiếp đời
qua ṿng sinh diệt
sao cơi nhân gian vẫn lắm chuyện đau buồn!?


Vẫn cứ bốn mùa...
Thiên hạ lại mừng xuân
Hoa lại nở và loài chim ríu rít
Sao ngoài kia loài người đang chém giết
Sao khoảnh ḷng tôi nặng trĩu u-huyền
Chờ đến bao giờ bắt đầu lại kỷ nguyên
Hoa nhân ái
thắm nồng tâm nhân loại?

Chờ đến bao giờ
từ bốn phương
đàn chim di t́m lại
mùa xuân quê hương rộn ră đầu đời?

Có những hẹn ḥ
thắp sáng khoảnh ḷng tôi...

Song Nhị
 

 

 

art2all.net