Ta đứng ở bên này đất nước
Nhìn con trăng sáng chợt nao
lòng
Chẳng hay người ở bên trời ấy
Có ngước nhìn chung trăng sáng
không
Trăng mới trăng vui trăng rộng quá
Hồn ta đầy rượu , mắt đầy trăng
Người xa đang thức hay đang mộng
Có ủ trăng đầy trong gối chăn ?
Thôi nói làm chi đêm sẽ cạn
Rằng trăng sẽ nhạt giữa thinh không
Mai trăng về hẳn bên kia núi
Còn lại thơ em cũng ấm lòng