VĂN HỮU ____________________________________________
Lê Thu-Hương Seattle
Màu đỏ lá phong
Nh ật kư của Sa10/08/96 Ph ượng thân,Sa ng ồi trên thang lầu nh́n thung lũng rừng phong thay màu mới, đỏ hồng vàng tím rộn ră vào thu, nước hồ mờ xa, trời đầy mây nhưng vẫn có những khoảng trời xanh. Tối qua mưa rả rích cả đêm, tiếng mưa nhẹ nhẹ gơ vào cửa kính, th́ thầm lời chia biệt. Sáng nay lá thu rụng đầy trên thảm cỏ xanh. Sa đang nghĩ đến Phượng khi hai đứa thức suốt đêm nói chuyện sau những năm dài xa cách lần đầu tiên hai đứa gặp nhau ở nhà Phượng. Có khắc khoải trong lời nói trong ánh mắt Phượng, cô bạn hay mặc áo màu rượu chát, đeo mắt kính đen ngay cả những ngày thu Saigon. Cô bạn lăng mạn của Sa những ngày trong sân trường cũ Văn Khoa gần chợ Bến Thành. Đời hai đứa ḿnh đẹp như thơ."Phượng thương Sa quá..." lời th́ thầm từ một trái tim nhân hậu của Phượng. Ư Phượng muốn nói đến mối t́nh tuyệt vời nhưng hạnh phúc lại không đầy như ḷng ḿnh mong ước. Ngày ḿnh ôm ba con c̣n nhỏ về nương nhờ bên ngoại. Những ngày đó không có ba me không biết đời ḿnh đi về đâu. Thời gian làm dịu niềm đau, thời gian phai mờ t́nh yêu, t́nh vợ chồng, thời gian phản bội một niềm tin. Thời gian đó, một chuỗi ngày vô vọng, trống không, không lối thoát. T́nh yêu, thời gian, sự phản bội đủ để giết môt thần tượng, một mơ ước và một linh hồn phải không Phượng. Tư tưởng đến chiếm hữu đầu óc ḿnh như một khúc phim đứt vỡ, người đạo diễn cắt bớt vứt bỏ vào thùng rác lẫn lộn những thứ phế thải không cần thiết. Tư tưởng ào đến nối kết thành chuỗi nhớ gọi là kỷ niệm, những ǵ ḿnh cắt bớt, dục vào thùng rác thời gian và quên nó từ lâu cho đến khi Phượng nhắc đến t́nh thương của Phượng cho ḿnh. Trong hoang tàn đổ nát, trong vũng lầy thất vọng, các con là các ngọn nến bập bùng cho ḿnh định hướng đi. Ba ngọn nến nhỏ nhoi đủ cho cánh buồm rách nát đưa con thuyền nhỏ vào bến b́nh an. Ngày ấy con thuyền bềnh bồng theo thời gian cho đến ngày ḿnh đến Seattle, ngày 18 tháng 08 năm 1975. Phượng ơi, trong cơn hồng thủy 1975, trong muôn ngàn người xa lạ, trong đói khát, trong vô vọng, ḿnh đă t́m được niềm tin nơi Thượng Đế những ngày khốn khó trong trại tị nạn, để cảm nhận rằng ḿnh đang đi trên con đường mới, không mang nặng quá khứ, những ǵ Sa cho là bất hạnh đă cho Sa can đảm. Có niềm tin và can đảm, đời sẽ dễ dàng hơn miễn là các con nhỏ dại có một tương lai. Trong tháng ngày bươn chải học sống đời sống thường như đi bus, gọi điện thoại, học sinh ngữ, t́m việc làm, đâu c̣n thời giờ cho Sa nghĩ đến thân phận ḿnh. Đêm đen đến rồi lại b́nh minh và đời Sa cũng thế. … Hơn tám năm dài trên đất tạm dung, Sa thấy ḿnh may mắn trong những tháng ngày b́nh an ở đây. Một ngày thu nắng ấm, chàng đến đời Sa, con chim lạc đàn không c̣n cô đơn nữa. Sa đă khóc bên chàng không biết bao nhiêu lần mỗi lần nghĩ đến quê hương. Mỗi lần nghĩ đến bè bạn, người thân và những người lính Việt Nam Cộng Ḥa bị đọa đầy. Chàng cho ḿnh một bờ vai để mỗi khi nhỏ lệ không gục đầu vào ḷng ḿnh nữa. Hạnh phúc đến với ḿnh đơn giản lắm; một ánh nh́n ưu tư, một lời nói chân t́nh, một nụ cười đầu ngày, một ly cà phê nóng và sự b́nh an trong hồn đă quá tuyệt vời. Hinh như những tuyệt đối mà hai đứa ḿnh mong chờ chỉ là những đám mây màu sắc quá đẹp từ một chân trời. Mây đổi màu mà hai đứa ḿnh c̣n đang chơi vơi trong ảo tưởng trong lúc mặt trời lặn mất từ lâu. "Sa đang có hạnh phúc..." Phượng có nghe và thẩm thấu lời ḿnh không. Không có hạnh phúc và t́nh yêu nào là tuyệt đối và Sa chỉ xin được cái tương đối trong cuộc đời. Phượng ơi, Sa và người t́nh lấy một tuần nghỉ làm đi thăm Lake Chelan, vựa táo, cherry, mơ, miền Đông của tiểu bang. Chúng ḿnh ở một condo (chung cư) kế hồ Chelan. Sa thích đọc truyện, tắm nắng trên thảm cỏ xanh ngoài mỏm Wapato trên hồ Chelan. Bên kia hồ là đồi núi chập chùng màu cỏ khô, duyên dáng đậm đà như màu đồng, màu da những cô gái Mỹ tắm nắng nhiều ngày. Những đám mây trắng lang thang trên đỉnh, trời trong xanh. Sa thích nằm dài trên cỏ, nhắm mắt nghiền, cảm thấy hơi ấm của tia nắng đang thấm vào da thịt ḿnh, cái cảm giác êm đềm giữa đất trời chỉ có Sa và chàng. Dưới chân Sa, một thước thôi, là băi cát mịn, là các tảng đá tṛn lớn nhỏ đang đùa rỡn cùng nước hồ trong. Tiếng sóng vỗ nhẹ dào dạt, Sa có cảm giác nghe được cả tiếng của các giọt nước va chạm vào nhau. C̣n ǵ nữa, kể cho Phượng nghe đi …Sa biết trong tim đen của bạn ḿnh. Có phải Phượng đang nghĩ …Sa nằm một ḿnh ư, khó tin lắm. C̣n các nụ hôn nóng bỏng, những th́ thầm trầm ấm, những ṿng tay bạch tuồng, những môi mềm đam mê dưới bầu trời xanh, trên thảm cỏ hoang màu nắng ấm …sao Sa cứ đi ṿng ṿng hoài. Có phải thế không Phượng? Nếu Phượng có hỏi, Sa sẽ không trả lời v́ …v́ …Sa trân trọng giữ nó trong một buồng tim rồi. Ở Việt Nam khi bỏ chồng hay bị bỏ, người đàn bà có con dại chỉ là con số không. Xă hội của Sa, của Phượng dễ dăi với người nam quá nhiều hay v́ trời sinh giống đực là giống luôn chinh phục, và hả hê trong sự thành công của họ. Người đàn ông nếu không là người chồng tốt làm sao các con có một người cha tốt, nói chi một thần tượng cho các con của họ, phải không Phượng. Sa tự hỏi người đàn ông Việt học ǵ từ Khổng Tử và có hiểu thấu lời thánh nhân, có hiểu ǵ Trang Tử, Lăo Tử. Hay là Sa cứ nhắm mắt giả đui giả điếc giả ngu và cho là tại chiến tranh.Ph ượng, chàng đang nằm bên cạnh Sa đây, trên cỏ xanh và dưới ṿm trời trong. Người t́nh của Sa đang rán mắt vào các trang sách trong cuốn tiểu thuyết có tên …English patient …N ắng thu hiền lắm, Sa mở mắt nh́n mặt trời, mở vừa đủ, để thấy lông nheo và vài sợi tóc như những sợi tơ bạc rung rung nhè nhẹ. Sa nhắm mắt, rồi mở mắt, đùa rỡn với các sợi tơ bạc trong nắng khi nghĩ về Phượng. Sa nằm gối đầu lên hai bàn tay đan vào nhau nghe tiếng lá thu rơi. Những chấm màu hạnh phúc nhỏ trên canvas c̣n nhiều chỗ trống của Sa. Sa biết người t́nh đang hiện hữu bên Sa.Ph ượng ơi, Sa thấy ḿnh hạnh phúc quá.Sa ng ửi được mùi thơm của hàng dậu hoa hồng dại thoang thoảng bên Sa, những quả hồng đỏ chót như những trái cherry nhỏ, rực rỡ trong nắng. Tuy không nh́n Sa cũng biết đâu đó trên một cành hồng nào đó, trên hàng dậu hồng có một nàng nhền nhện đang thư thả nhả các sợi tơ bạc long lanh trong nắng dệt cho nàng một tổ ấm tuyệt vời.Ph ượng ơi, người t́nh chán đọc sách rồi, đang kéo chân Sa và th́ thầm… dậy đi cô. Khi Sa mở mắt mây đang che đỉnh núi.
10/09/96 Phượng thương, T́nh yêu của chàng cho ḿnh nồng nàn muôn triệu lần. Sa cảm thấy cái hạnh phúc thật trong tay ḿnh. Sa không c̣n giật ḿnh thức giấc lo sợ vu vơ. Đừng nhớ tới Sa ngày xưa nữa, mít ướt và mơ mộng xa vời. Bây giờ Sa vẫn hay khóc nhưng khóc cho niềm vui khi nh́n con khôn lớn, khóc mỗi lần ngậm ngùi nhớ lại quăng đời xưa. Ngày xưa nơi quê nhà, hai đứa ḿnh thích đi dưới cơn mưa lá me và mường tượng đang đi bên người t́nh trong cơn mơ nào đó. Phượng ơi, nơi Sa ở màu Thu đẹp tuyệt vời, Phượng được đi trong rừng, lá thu mưa trên vai trên tóc và trên đường ṃn. Ước ǵ hai đứa ḿnh cùng tha thẩn trong cơn mưa lá phong một ngày đẹp trời và chúng ḿnh sẽ đùa nghịch như những trẻ thơ.
10/10/96 Phượng thương, Sáng nay Sa và chàng trở về Seattle, hy vọng trời vẫn đẹp. Rời xứ táo, xứ cherry xứ mơ, hai đứa đi thăm Icle creek, nơi Sa và chàng lần đầu hôn nhau, bước dưới những gốc thông sần sùi cao vời vợi, hương thông thơm ngát không gian, lá thông, quả thông khô cùng lá phong xào xạc dưới gót giầy. Sa nhớ ngày đầu lang thang trong rừng thông, nghe tiếng suối reo vang động núi rừng. Những lượng nước khổng lồ trắng đổ dồn dập trên các tảng đá bào nhẵn vĩ đại, rồi êm đềm chạy quanh bên các tảng đá nho nhỏ. Nắng chói loà rừng thông, hâm nóng đá tảng, làm nước long lanh, mặt trời rạng rỡ trên đỉnh đầu. Sa ngồi trên một tảng đá lớn đọc sách nh́n nước trôi thấy đời ḿnh long đong, ch́m nổi. Sa nghe bước chân ai nhẹ dẫm trên thảm lá vàng đỏ đang phơi ḿnh trong nắng. Sa nghe giọng ai đó âm vang trong rừng thu rất dịu êm hay là một hoà âm của tiếng suối đang reo, của tiếng lá đang đong đưa trong nắng, của tiếng gió đang thổi nhẹ trong rừng cây, hay là tiếng của mây lang thang trên ṿm trời trong xanh hay là âm vang của một bản t́nh ca rất thực… Follow me up and down All around..all around … Make a part of you be a part of me… Take my hand I will follow you... (*)
phỏng dịch: Theo anh lên d ốc xuống đồiṾng vèo, quanh qu ẩn cuộc đời này nha…Ướ c ǵ hai đứa chung đôiC ầm tay anh nhé, đi theo em nè.Ngày hôm ấy, Sa và chàng lang thang trong rừng thu, trên bờ suối, thơ thẩn nh́n lá rơi. Cuốn nhật kư thêm một chiếc lá phong trong chuỗi kỷ niệm của ḿnh nhưng là chuỗi kỷ niệm của hạnh phúc, những viên ngọc trai méo mó trong chuỗi ṿng kỷ niệm của con nhỏ Bắc kỳ không bao giờ chấp nhận định mệnh và thích bơi ngược ḍng.
10/11/96 Ph ượng thương,Nh ớ Phượng thật nhiều, nói điện thoại hoài cũng chưa đủ, lên đây đi, Seattle tuy nhỏ, nhưng có mùa thu tuyệt vời, có mùa xuân thiên đường và nhất là người ở đây hiền như hoa buổi sáng. Seattle thành phố duy nhất có nhiều mọt sách và tỉ lệ đọc sách cao nhất nước đó bạn. Seattle cũng là thành phố thứ hai có nhiều rạp diễn kịch sống. Thành phố của hai đứa ḿnh rồi phải không. Gửi Phượng mấy lá phong Seattle, Sa muốn đưa Phượng lên rặng Cascade, núi Rainier, suối Icle, đèo Snoqualmie xem lá đổi màu: nào màu vàng mơ, ngọt ngào của hàng bạch dương, cây âm nhạc, cây bông g̣n, nào màu đỏ chót hay đỏ rượu chát nồng ấm của lá phong. Nhưng đẹp nhất vẫn là màu của loại phong gầy (vinemaple) màu đỏ rực rỡ, chói chang trong nắng, thu hút mắt nh́n, đưa hồn người vào thu.Lên Seattle v ới Sa, ngồi bên ḷ sưởi ngắm rừng phong thay màu, nh́n nắng lên trên đồi thông, ngắm hải âu bay trong nắng sớm hay là quấn chăn cho ấm ngồi ngoài thềm cửa nh́n chiều rơi. Sa sẽ lái xe ṿng ṿng quanh hồ cho Phượng thấy vịt thấy ngỗng lặng lờ ngắm thu. Không th́ hai đứa chùm chăn ngồi ăn hạt dẻ nướng, nghe nhạc những bản nhạc có lẽ Phượng sẽ mê.Cu ộc đời Sa đă sang qua một chương mới rồi Phượng.Ngày nào hành trang c ủa Sa không hơn một sợi tóc nay lớn hơn cả một bồ. Ṿng tṛn bè bạn của Sa bị chiến tranh chiếm đoạt nhỏ hơn đồng xu nay nới rộng mỗi ngày. Con nhỏ Sa ngày nào nay lại yêu đời và tin người.Nh ớ PhượngNh ớ PhượngNh ớ Phượng…
Lê Thu H ương/Seattle Washington______________ * lời một bản nhạc của John Denver
|