VĂN HỮU số
35
Đông 2016 / Tết Đinh Dậu
MỘT NĂM NH̀N LẠI
Linh Vang
Hàng cây phong bên đường trơ
cành khẳng khiu trụi lá; trời lạnh cóng và có ngày nhiệt độ c̣n xuống
thấp tới độ làm cái ao nhỏ cạnh sở làm của tôi đóng băng; tuyết lất phất
rơi, phủ trắng cảnh vật, ừ, đẹp nhưng lạnh quá. Tuy là mùa đông, nhưng
cũng có những ngày nắng nhẹ, rất hiếm. Lúc đó, nếu được ngồi trong nhà
đọc sách, bên cửa kính, có ánh nắng rọi vào pḥng ấm áp, sẽ thích lắm.
Việc nhỏ như vậy mà cứ ước mơ hoài, v́ nếu không đang ở sở làm th́ cũng
sắp rời nhà, để đi làm. Thôi th́ chờ đến lúc về hưu vậy.
Những tờ lịch mỏng lấy đi, những tờ lịch c̣n lại vơi dần. Thoáng chốc,
cuối năm 2016! Vậy là Văn Hữu đă có mặt trên văn đàn được thêm một năm
nữa. Càng ngày càng có nhiều cây viết đến với Văn Hữu. Báo được nhiều
bạn đọc khen. Nội dung hay, h́nh thức đẹp. Một bạn văn của vùng Tây Bắc
cầm trên tay tờ báo, đă khen, "báo mà có khác ǵ một quyển sách đâu".
Anh bạn Nguyễn Hiền ở Ḥa Lan, sau khi đọc Văn Hữu số 34, đă gửi điện
thư, "giờ này mà c̣n gom được nhiều bài có giá trị như VH không phải là
chuyện dễ thực hiện" trong lúc "những sáng tác thuần túy văn chương rơ
ràng đang thời kỳ hấp hối".
Nhất là năm vừa rồi VH lại ra rất đều đặn, không bị trễ, dù là ai cũng
bận "tất tần tật". Coi lại sổ sách, nhận ra điều này, tôi cũng quá đỗi
ngạc nhiên.
Vậy th́ cũng nên khen ḿnh tí tị chứ, chị Thu Hương
nhỉ?
Gần 9 năm qua, Văn Hữu ra 3 tháng một lần, đâu phải ra hàng tuần, hàng
tháng, mà sao thấy...mới lo ra báo đây, giờ lại tới kỳ hạn để ra số khác
nữa rồi. Sao thời gian đi nhanh thế? Ai viết kịp cho ḿnh có bài để đăng
chứ.
Vậy mà có một lần không hiểu do đâu mà cả chị TH và tôi lại nói chuyện
ra báo 2 tháng một lần! May mà chỉ nói, chứ chưa... dại dột!
Nhiều khi đi thúc bạn văn viết bài mà giống như ...đi thúc con nợ, đi
đ̣i nợ, thấy cũng kỳ kỳ. Và cũng bởi v́, viết lách đâu phải là bửa củi
nấu cơm đâu mà cứ thúc, cứ đ̣i là có được ngay. Nhà văn, nhà thơ c̣n chờ
hên xui nơi nguồn cảm hứng nữa, lắm khi cố viết mà chữ nghĩa có chịu ra
không? Viết lách tốn nhiều th́ giờ v́ lúc nào cũng phải suy nghĩ và có
lúc cái đầu cứ trống rỗng khi đang ngồi cố viết mà mắt th́ nh́n vào
trang giấy trắng hay cái máy điện tử.
Toàn là dân viết văn tài tử - bởi v́ chữ nghĩa bây giờ không làm ra được
cơm gạo chứ sao.
Cũng ngộ! Cứ tài tử như thế mà rồi cũng có được tờ báo văn học!
Năm vừa qua, VH có may mắn "nắm" được chàng họa sĩ tài tử Đinh Trường
Chinh (cũng tài tử v́ chàng chẳng qua một trường lớp học vẽ nào, nhưng
may mắn có bố là họa sĩ nổi tiếng Đinh Cường). Bức tranh của ĐTC dùng
làm b́a cho VH số 34, Áo nàng vàng, được nhiều bạn đọc khen ngợi.
Rồi cũng "chụp" được chàng Nguyễn Lê Hồng Hưng, ở Ḥa Lan. Từ nay sẽ có
truyện lạ, thích thú do một thủy thủ làm nhà văn viết về đời sống lênh
đênh trên biển cả, ghé bến bờ này, thành phố nọ.
Cuối năm, thay mặt VH, LV xin được cảm ơn các bạn văn, độc giả đă đóng
góp bài vở và ủng hộ về vật chất để VH có cơ hội là chỗ vui chơi chữ
nghĩa. Đặc biệt cảm ơn nhà văn Bích Hoài, dù anh đă cao tuổi mà vẫn gửi
bài đều đặn và bao giờ cũng gửi sớm nhất. Khi nhận bài của anh là biết
ḿnh phải bắt đầu lo cho số tới, dù tự nhủ như vậy, nhưng có bao giờ làm
sớm được đâu. Bao giờ cũng cứ để... phải chạy vào giờ phút chót!
Nhiều khi, (tôi) cũng nghĩ...vui chơi thôi mà, sao lại phải để lụy vào
thân như thế nhỉ? Nhưng rồi, khi bạn đọc lo lắng hỏi, báo c̣n...sống
không? Bởi v́ thời buổi này người viết và người đọc ở hải ngoại mỗi ngày
mỗi bị lăo hóa, mắt kém, không ngồi đọc lâu hay viết lách lâu được, báo
giấy chết là chuyện thường ngày ở huyện mà.
Th́ ḿnh, lại phải ráng lên thôi.
Cũng cảm ơn người đứng trong bóng tối - người lo chuyện layout, in ấn/phát
hành. Không có người đó th́ sẽ không có tờ Văn Hữu.
Đinh Dậu 2017. Thân chúc mọi người một năm mới an khang thịnh vượng, sức
khỏe dồi dào, và ḍng văn thơ vẫn lai láng. Quê nhà vẫn xa tít mù khơi,
thôi th́ ḿnh cứ viết được lúc nào th́ cứ viết.
Linh Vang
vanhuu08@yahoo.com
Trang Văn Hữu |