vơ công liêm

 


 

ĐÊM RƯỢU ĐỢI*
tặng: n m n
 

 

nắng khiêm nhường qua cửa sổ
chén thù chén tạc chờ ai
tháng chạp qua rồi nghe buồn giá lạnh
mà xuân th́ hẹn một nơi nào
tôi và em
một khúc t́nh lận đận
tháng ngày qua mái rạ cũng qua theo
đêm giao thoa ḿnh trần như thú dữ
pháo nổ đ́ đùng tưởng chừng súng nổ
sáng dậy rồi vói tay ngắt trái chín
biết đến bao giờ mưa nắng gặp nhau
trong không gian h́nh dung từ tiếng gọi
khoang tàu cuối năm chật ních cá hộp
và . thành phố ngủ mê trời thế kỷ một thời qua
cho buông lơi em trong mắt biếc xanh hồn
mùa tết đến . tuyết phủ đầu trên đỉnh non cao
chén rượu cay . một đời núc cạn cùng giông băo
đêm rượu đợi . ḿnh tôi say mướt với trăng sao
ngày chao nghiêng ngáp gió một lần thôi miên đó
biển ngập hồn mê sảng nhớ nhung như sóng vỗ
ngày tháng hạ xưa kia
ta hẹn em mùa cũ
mưa đêm rền tiếng nhạc
trên những ngón tay trần
cho trăng ướt thỏa thê
gió chẻ tóc từng lọn
bước vào ngọn đêm sâu
tôi cùng em đi vào chân thật t́nh yêu của đêm dài chảy miết không thôi
ngoài kia mùa đông rụng những trái sầu biệt xứ xa cách măi đời nhau
con chim én không làm nổi mùa xuân giữa ḍng sông bất tận ngút ngàn khơi
và . nghe như đông về trên mặt nước thơ ngây ngày chín ổi một sáng thu về
lên bước chân hứng mưa qua mắt em từng sợi nhỏ lang thang tuyết rụng
hoàng hôn đánh thức hồn dĩ văng ṃ mẫm trong hang cùng ngơ hẹp . em
nơi không có bến đậu để đêm về trong tận cùng sâu hoáy mắt sao long lanh
điệu kèn hụt hẫng phất phơ mơ hồ của thu nào không lá bay cho vàng thu
quạnh quẽ đ́u h́u bát ngát tôi . không tiếng mơ gầy đồng vọng để gọi tên
em lộng ngọc dưới đèn thấp thoáng bóng sông liễu rủ nhẹ bước qua rèm
thôi th́ chúng ḿnh những v́ sao lạc không nơi ẩn trú như lá treo cành khô
cho đỡ nhớ những ngày hoang phế linh hồn mục tử . ngoái về môt cơi đ́u hiu
da diết phả tiếng chuông ngân tương tri linh hề thử ngộ . ôi chao vạn dậm sầu
tỏa rạng đường mây nâu nẫu hồng đào cành mai trước ngơ đợi giao thừa đến
đêm trừ tịch vọng về một cơi xa người ơi . cuộc t́nh chơi vơi bên bờ vực thẳm
buốt lạnh thinh không đêm lăn oải cát bụi mờ mưa quật xuống ràn rụa mắt em
ngoài kia những đám mây lẻ loi không rượu đợi đón em về trẩy hội yêu đương
và . không có động trầm cho ta nương náu trong ngực thở bao la thơm trái chín

mắt răm màu lục đậm
môi mọng màu huyết dụ
thân thể da vàng rộm
nắng thắp trắng da người
tôi . tê liệt dương gian

án ma na

tát phạ ha …
 


VƠ CÔNG LIÊM (ca.ab.yyc. trăng đầy. cuối 1/2018)

* Tựa đề truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Mai Ninh (Paris)

 

 

 

art2all.net