võ công liêm
một ngày chật ních lối về của hạnh buồn nôn hơn buồn khóc sợi vắn đan tay những khoảnh khắc đụng chạm mùa dội ngược con nước sầu đông lời tình trong đêm nghe như thinh không vỡ tiếng nghẹn: trái tim tôi đột qụy nằm miên mam bất tận lá chết phơi mình trên vũng tối hắt hiu nụ hôn trốn gió chướng rơi vào hư vô ôm em trong tay mà nhớ em ngày sắp tới* khóc lẻ loi một mình tự thuở nằm nôi quá khứ bềnh bồng linh hồn mắc cạn nói không cùng ngày tháng đã xa bay ký ức lem nhem nằm im kim tự tháp ướp xác hồn tôi mộng là trăng vỡ bên bờ liễu rủ úa tàn phai mưa thổn thức là nguyệt đậu bờ dâu xanh lá biếc vàng thơm buổi nọ khúc nam bình kỷ niệm tràn nước lụt chất đống trên vũng bùn nhão quẹt bạc màu vôi bữa nớ xin đô lượng một hoài niệm cổ: tắm trăng trong lồ lộ đôi nương long nguyệt thực ai ngờ mất một thời chết một đời giữa vực thẳm triền miên tôi hóa thân làm tôi mọi yêu em vuốt ve bằng tiếng ru thần thoại để được nghe lời mầu nhiệm trong đêm trên chóp núi sao bay
thôi dị ứng ta như gió hú giữa lưng đèo vang dội tiếng hư không./.
VÕ CÔNG LIÊM (ca.ab. trăngnon 1/2013)
* ý thơ: ThanhTâmTuyền .
|