võ công liêm

 

 

 

 

 

TÁM RƯỞI

8 ½
em từ đâu đến
hỡi thượng đế tôi ?
bóng tối
phủ phàng
bàng hoàng đất nhớ
8 ½
trong góc cà phê đen
nhá nhem buồn
tôi tìm thấy tôi
riêng tư . ngọt lịm
đêm rất đẹp những bước đi
nghe lá vàng bay
giữa trời tháng hạ
8 ½
công viên chờ mưa
mắt môi lệ ứa
và . tóc là gió chiều
cây buồn đứng đợi
mấy giờ rồi nhỉ ?
xe qua đường vắng
hình như là em
trong vòng tay ôm
những cánh dù yêu đương
đêm nhoẻn nụ nhiệm mầu
bầy chim vỗ cánh bay
thành phố đi ngủ chưa
8 ½
sân thượng đón gió
cạn chén hồ trường
điệu kèn réo rắt
đêm trắng
đợi tới nửa đêm
ở đó
chỉ có mình tôi .

 



TRĂNG NHIỆT ĐỚI


những thoáng dậy trong tôi
hỏa mù
ký ức chiếm cứ một khoảng trống bất ngờ
dĩ vãng trôi về trong thực tại
la dolce vita
con đường gồ ghề
những bóng mây hoang dã
một gương mặt bình thường . không cá tính
trong đó có maddalena
như lệ ứa
như sầu mây
tình yêu không chủ đề
ta ở đâu . où suis-je ?
hoderlin
của mùa trăng nhiệt đới
của Picasso
lõa thể hồng
đêm tái sinh . khóc thầm tiếng thở
vũ điệu không đèn . jazz
trắng đêm
tôi . gọi đêm trắng
white nights
đêm tình cờ
tràn vào buốt hơi thở . em
gởi cả ước mơ vào trăng
đèn treo những khúc tình vỡ lở
mà chợt nhớ
một modi
khỏa thân nâu
cuối trời hư vô .

 



ĐƯỜNG XƯA


những vết lăn trầm
em đi qua
bóng chiều đổ
trên vai
mùa thu tới
thêm gợi nhớ
đường xưa mưa ướt lầy lội
một ngày về cuối tàn đông.



VÕ CÔNG LIÊM (ca.ab.yyc. trăng tháng bảy /2018)

 


 

 

art2all.net