VÕ CÔNG LIÊM
THƠ CHO MỘT NGƯỜI
gởi: chị T T M N
nguyệt là trăng
trăng là nguyệt
có phải là nắng lụa tơ mềm
gọi mãi tên nhau ? *
thất thoát một thời
mãi mãi ngàn sau
qúa khứ cháy trong tôi
trầm mặc với ưu sầu
ta; khóc những chiều phiêu lãng
dã thú
đa đa
bằng điệu kèn tắt ngúm
thấm mệt bước chân gầy
trên đọan đường binh lửa
nghe động tiếng ai về
giữa nguyệt lồng trăng non
đêm giựt mình hốt hoảng mưa sao
nụ hôn là vết chém muôn đời
thiếu phụ gương soi
chiêu điệu hoàng hôn rơi
không mộng mị
không chấp trược
lời tình tự có khi là nhung nhớ
lệ âm thầm trôi lạc bến ngàn lau
ôi! tinh thể chảy
“như sao rơi vào bất tận”**
thương mong
sợi vắn sợi dài
giọt thương giọt nhớ
lên mảng đời còn lại
đêm ung dung như mây trôi về cội
giữa cuộc đời này
ta; khuất bóng từ đây ./.
VÕ CÔNG LIÊM
(ntrvn cuốitám khôngchín)
*ngẫu hứng đụng nhạc từ TCS
** thơ QuáchThoại
(ảnh nền : võ thạnh văn)