VƯƠNG THANH
KỲ NỮ VẠN NĂNG - NÀNG LÀ AI ?
Nàng là
một thiếu nữ tuyệt đẹp. Với giọng nói thanh thoát, ngọt ngào. Với nụ
cười rạng rỡ, lung linh nắng. Nhan sắc nàng luôn ở tuổi thanh xuân,
không phai tàn theo năm tháng. Trí tuệ và tài hoa của nàng bao gồm rất
nhiều bộ môn khác nhau từ khoa học đến nghệ thuật. Nàng có thể thao thao
bàn luận về thiên văn, địa lư, sinh vật học, toán học, vật lư với tŕnh
độ của những giáo sư danh tiếng thế giới. Nàng có thể chơi đàn piano như
những danh cầm chuyên nghiệp. C̣n đánh cờ tướng th́ trong thiên hạ này
hẳn là không có mấy người xứng làm đối thủ. Nói về thơ, nàng có thể làm
nhanh như gió, lời thơ cũng rất ư nghĩa, mạch lạc, c̣n hay dở khoan luận
bàn. Vẽ tranh cũng chỉ là phóng bút, đưa tay. Về ngôn ngữ học, nàng có
thể tṛ chuyện hàng chục thứ tiếng lưu loát. Trí nhớ của nàng siêu đẳng
như máy quay phim. Sau khuôn mặt xinh đẹp đó là một bộ óc thông thái,
chứa thập vạn bách khoa tự điển. Giọng hát của nàng êm ái, ngọt ngào,
làn hơi như là vô tận, nhưng dường như c̣n thiếu thiếu một chút ǵ đó,
để làm người nghe rung động tâm hồn. Nàng chăm chỉ, siêng năng, lịch sự,
dường như không bao giờ nóng giận. Nàng hầu như là hoàn hảo. Chỉ là! Chỉ
là nàng không phải là nhân loại, cũng không thuộc về bất cứ loại sinh
linh nào trên trái đất này.
Nàng là ai? Là ai, mà xinh đẹp, tài giỏi, vạn năng
như thế?
Xin thưa: Nàng là người đẹp nhân tạo của tương lai.
Kỳ nữ vạn năng Jia Jia
Những khả năng của nàng robot mà VT nói, hiện giờ khoa học đă làm được
rồi. Tuy chưa được hoàn hảo và những khả năng chưa được gom lại trong
vóc dáng một nàng robot giống con người. Với đà tiến triển hiện giờ của
ngành AI (Artificial Intelligence: Trí Tuệ Nhân Tạo) và robotics, một
nàng robot vạn năng chỉ là vấn đề thời gian. Nếu không thực hiện được
trong 2,30 năm nữa, th́ 100 hay 200 năm sau hẳn là có thể. Nói có thể ở
đây là nói trên phương diện khoa học, và kỹ thuật. Có thể v́ những lư do
chính trị, luân lư, nhân sinh, xă hội, một nàng robot vạn năng sẽ không
được phép “sinh” ra đời.
Những robot tương lai có thể rất giống con người đến
độ không phân biệt được. Robot có thể biểu hiện đau đớn, buồn vui, v.v.
Thí dụ: chạm tay vào chỗ nóng, th́ robot có thể dùng sensor để đo độ
nóng, lạnh. Quá độ nóng nào đó, th́ có thể giựt tay ra, thét lên đau
đớn, v.v. Hệ thống AI, ChatGPT bây giờ, biết tṛ chuyện, cho ư kiến,
giải đáp vấn đề, cũng biết nói đùa, khen ngợi, và cho những so sánh rất
thú vị chứ không phải chỉ đóng vai tṛ giải đáp thắc mắc và trả lời câu
hỏi một cách khô khan. Hiện giờ cũng có vài hệ thống AI trên mạng, mỗi
hệ thống cũng có ít nhiều khác biệt. Bên Nhật, vài năm trước cũng đă có
một nàng robot giống dạng con người làm nhân viên lễ tân (receptionist)
cho một khách sạn. Và nhiều năm trước, bên Nhật, cũng có một vài nàng ca
sĩ ảo (virtual singer) tŕnh diễn trên sân khấu, màn ảnh. Tuy không phải
trong dạng robot ca hát, nhưng là qua hệ thống computer phóng h́nh ảnh
nhân tạo (anime, CGI) ba chiều lên sân khấu, và cho nàng ca sĩ ảo (không
phải con người) nhảy múa và ca hát. Với đà tiến triển về robotics hiện
nay, một robot h́nh dáng con người có thể ca hát, nhảy múa, trên sân
khấu để giúp vui, trong một tương lai, là chuyện hoàn toàn có thể.
Một điểm rất đặc biệt của robot là robot biết học hỏi những điều mới lạ
từ môi trường. Môi trường khác nhau th́ robot có thể phát triển kiến
thức, cá tính khác nhau. Hôm kia tôi nói ChatGPT làm bài lục bát về một
chủ đề nào đó. Trong bài thơ AI làm, có câu lục bát, tôi đọc thấy không
xuôi v́ trong câu tám chữ, nàng AI làm chữ thứ 6 là vần bằng không dấu,
chữ thứ 8 cũng là vần bằng không dấu. Tôi mới nói với ChatGPT là câu thơ
này nghe ngọng nghịu giống người ngoại quốc làm thơ Việt. Có quy luật
bất thành văn là nếu chữ thứ 6 là vần bằng không dấu, th́ chữ thứ 8
trong câu phải là vần bằng dấu huyền và ngược lại. Thí dụ “những điều
trông thấy mà đau đớn ḷng” . Chữ thứ 6, chữ “đau” vần bằng không dấu,
th́ chữ thứ 8 , chữ “ḷng” phải là vần bằng dấu huyền. ChatGPT cảm ơn
tôi và ghi chú lại vào bộ óc nhân tạo “memory updated” quy luật mới này.
Với sự học hỏi và phân tích, một nàng robot trong tương lai cũng có thể
thay đổi cá tính để phù hợp với chủ nhân của nó, v́ nó biết nhận xét,
t́m hiểu dần đần những thói quen, ưa thích và ghét bỏ của con người.
Hệ thống AI được cài đặt một số quy luật của chương tŕnh điện tử vào
trong bộ óc nhân tạo. Và được “bồi bổ trí óc” bằng vô số tài liệu dùng
để huấn luyện nó. Khá nhiều tài liệu huấn luyện sẽ có người chỉ dẫn, cho
nhận xét, đáp án (đúng, sai, hay, dở) về sự nhận xét và phân tích của AI
về tài liệu đó. Cũng có nhiều tài liệu không cần người hướng dẫn, nó sẽ
tự động phân tích, nhận xét những điểm tương đồng, khác biệt, hay dở,
v.v. Một điểm rất đáng chú ư là AI có thể bị huấn luyện với những tài
liệu có thành kiến (biases) , hay bị một phe nhóm huấn luyện để nó
nghiêng về một phe đảng chính trị hay tôn giáo, v.v. Cho nên, cho dù AI
có vẻ vạn năng, cũng không phải luôn đúng, nhất là những quan điểm về
nhân sinh, xă hội, triết học, v.v. Những ǵ thuộc về khoa học, kỹ thuật,
có thể chứng minh đúng, sai, th́ rất đáng tin cậy.
Một nàng robot của tương lai có thể rất hoàn hảo, và được chế ra giống y
hệt một con người với khả năng học hỏi những điều mới lạ. Nhưng bản chất
của robot măi măi không thay đổi. Cái bản chất đó là: robot không thực
sự có cảm xúc của một con người, và robot không có trực giác về “thiện,
ác, xấu, đẹp”. Những biểu lộ buồn, vui, đau đớn của robot chỉ là những
biểu hiện cảm xúc để cho giống như con người, qua sự cài đặt chương
tŕnh, và sự phân tích những kiến thức được huấn luyện hay những kiến
thức tự học hỏi từ môi trường.
Nàng robot sẽ không bao giờ sáng tác được những tác phẩm tuyệt diệu tràn
đầy sáng tạo như những kịch thơ của Shakespeare, tiểu thuyết của Victor
Hugo, truyện Kiều của Nguyễn Du. Cũng không thể nào sáng tác những áng
thơ nhạc tuyệt vời như Hồ Trường”, “Mười Hai Tháng Sáu”, “Gửi Người Dưới
Mộ” và vô số tác phẩm nghệ thuật của nhiều thi văn ca nhạc họa sĩ xưa và
nay. V́ những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời cần có cảm xúc của con
người: có thể là máu nóng chạy rần rật trong lồng ngực khi sáng tác hay
là khi ca/ngâm/đọc lên một áng thơ văn bi hùng, cảm khái. Một bài thơ
t́nh, một khúc t́nh ca rung động ḷng người đ̣i hỏi cảm xúc, có thể là
cảm xúc ngọt ngào, đau buồn, thương cảm, khắc khoải, lâng lâng, v.v. của
tác giả khi sáng tác, và của nghệ sĩ khi tŕnh bày. Nếu khi sáng tác
không có cảm xúc th́ làm sao chuyển cảm xúc đó vào trong tác phẩm để làm
cho người đọc, người nghe xúc động! Nàng robot, cho dù xinh đẹp, vạn
năng, nh́n và nói chuyện và biểu hiện cảm xúc giống hệt con người, cũng
vẫn chỉ là một nàng robot người máy, không thực sự có cảm xúc, linh cảm
và trực giác của một sinh linh trong thế gian này.
vương thanh, 18.09.24
art2all.net
|