Vũ Trà My

 

 

 BẼ BÀNG 

 

Tranh Nguyễn Phan Chánh


 

          Không biết diễn tả ra sao về cái cảm giác nầy. Trước hết là lùng bùng lỗ tai ...mặt xám ngoét .. một sự tủi hổ nào đó chạy dài dọc sóng lưng .. Thấy sao ḿnh thừa thăi quá, tủi hổ quá.. khóc không thành lời ! Cuộc đời bạn đă từng nếm trải cảm giác nầy bao giờ chưa ?

Lần đầu trong đời tôi đă nếm trải, đă lâu nhưng khó mà lăng quên... Dẫu không khốc liệt như lúc đầu bị phải, mà khi nhớ lại vẫn bùi ngùi mang mang cảm giác buồn tủi đó.

 

Hồi học lớp nhất ở Long Xuyên, cô giáo ra đề thi “ Hăy tả người bạn thân nhất của em. “ Lập tức tôi tả ngay cô bạn K. C. của tôi. Không thân thiết sao được khi tôi cùng cô ấy học chung với nhau từ lớp tư nè, cùng chung sinh hoạt Thiếu nhi Thánh Thể, cùng hát chung một ca đoàn trong nhà thờ, có mặt cùng nhau ở các hội diễn văn nghệ của họ đạo, của trường. Coi như toàn thời gian trong tuần, tôi gặp K. C. c̣n nhiều hơn gặp Bố tôi nữa. Tôi viết thoăn thoát tả chi tiết từ thói quen, tính t́nh và những kỷ niệm buồn vui hai đứa có với nhau. Nói rơ v́ sao tôi yêu thương và xem cô ấy như người bạn thân nhất đời của ḿnh ...

Đến tuần sau trả lại bài tập làm văn. Cô giáo bốc ra hai bài viết có số điểm cao nhất của tôi và của K. C. để đọc bài văn mẫu trước lớp. Cô đọc bài tôi trước, bài được 10 điểm. Và bài của K. C. đọc sau, 9 điểm rưỡi. K. C. tả người bạn thân nhất của cô ấy là HKH mà không phải là tôi... HKH, một người bạn chỉ mới vào học chung với chúng tôi từ năm lớp nh́ thôi... K. C. tả người bạn thân HKH lung linh như một nàng công chúa khả ái, tính t́nh hiền dịu như một cô tiên và tài hoa như một nghệ sĩ. V́ những điểm nổi bật ấy khiến K. C. ngưỡng mộ và gắn kết như một người bạn thân.

Chuyện không tế nhị của cô giáo khi chọn bài đọc, và sự phũ phàng của K. C. đối với tôi như một nhát dao đầu tiên làm tổn thương trái tim nhạy cảm của tôi lúc đó vô cùng. Tôi mới biết rằng gắn kết không là tiêu chí để gọi là thân thiết, mà c̣n phải là sự ngưỡng mộ nữa ḱa. Trong mắt K. C. tôi làm sao bằng HKH.. Cô ấy giàu có, xinh đẹp, con của nhà buôn lớn TN ở Long Xuyên thời đó. Tuy cô ấy không có đạo, không đi họp TNTT, hoặc hát ca đoàn như chúng tôi, nhưng trong các phần văn nghệ ở trường, dù múa chung với chúng tôi, HKH bao giờ cũng là cục nhân múa ở giữa, là trung tâm điểm ở các cuộc họp ca ( dù hát solo là tôi ). Cô ấy lung linh tỏa sáng xinh xắn với phục trang riêng, lộng lẫy của cô tiểu thư con nhà giàu .C̣n tôi có chi -khi nhà tôi nghèo- quanh năm tôi cứ phải mặc áo thừa của chị.

Mấy chục năm qua đời.. Trong các câu hỏi của tính cách bảo mật khi mở tài khoản, tôi vẫn luôn luôn điền đủ tên họ của K. C. cho câu hỏi ai là bạn thân nhất. Thậm chí có lần về lại LX, tôi cực khổ nhờ cậu em chạy đi chạy lại con đường xưa nhà của cô ấy, hỏi đến 2, 3 nơi mới t́m gặp được K. C. . Tay bắt mặt mừng, hỏi han nhau đủ chuyện . Cô bạn tôi vẫn vô tư, vui vẻ kể lại những kỷ niệm hai đứa có với nhau thủa nhỏ. Cảm động v́ tôi đi xa lâu quá, về, vẫn nhớ xuống LX t́m thăm cô ấy. C̣n tôi.. con cóc tủi hổ cứ thập tḥ trong miệng muốn nhẩy ra chỉ để hỏi đúng một câu “ Có bao giờ K. C. xem H. là bạn thân chưa ?” Nhưng rồi cứ thập tḥ .., không dám hỏi.

..Tôi trở về, câu hỏi và vết sẹo tuổi thơ c̣n y nguyên ...đau xót !

 

Vũ Trà My

 

 

art2all.net