h o à n g x u â n s ơ n

 

 

sáu tám. và thơ du di
 


cứ thức từng chặng. tới khi
mặt trời đỏ ối xuân th́ ốm o
thưa em. mùa ngủ dưới đ̣
mà rêu xanh vẫn buồn xo nhớ đời
t́nh ḿnh có chặp đôi mươi
có hồn chín giú. có đời du di


một người đội mưa mà đi [*]
một người lại đứng rù ŕ dưới cây
tầm sét đánh trúng lưỡi cày
ḥn đất dội ngược vào tay lấm bùn
người nào hứng giọt mưa tan
rồi thoa lên mặt nỗi buồn vân vi


vảy cá trở về nguyên si
ḿnh bơi trong nến mịt mờ tai ương

như kiến cắn. ḅ trong xương
là khi lượm được vô thường mấy câu
thơ ơi thơ ơi nhảy lầu
là thơ tự vẫn ngh́n sau kiệt cùng


không ǵ cả. chỉ nhắm mắt
cũng chẳng phải dưỡng thần có đâu mà dưỡng
không ǵ cả. chỉ thả buông
chút lấn cấn trôi về tuyệt vọng
không ǵ cả. không. bất động
khúc gỗ trôi sông mây bồng trước ngơ
không ǵ cả. không không
cơn mưa trói lại
cánh đồng bay đi


hoàng xuân sơn
13/14-oct. 2014
[*]Nhớ cơn mưa phùn bay ngang thành phố
Bên em cùng đội mưa mà đi –
Hà Nội Ngày Tháng Cũ, Minh Quân


 

 

art2all.net