VĂN HỮU ____________________________________________
Trang Y Hạ
Cà Phê Quán Cũ
mặc thêm chiếc áo dày dày xuân mang nếp nhăn ẩn hiện mặt bàn khẳng khiu chân ghế mơ màng nhớ nhau
đèo cao, dốc hẹp, hư hao một thời thuẫn mâu bồ hóng phai rồi chòm râu pha sắc ngậm ngùi đung đưa
có người khuất nẻo mới vừa hôm qua bàn ngồi mỗi lúc thưa ra quanh đi, quẩn lại, một ta với bàn
chén trà nhạt thếch hỏi han ai giờ quen hơi chiếc ghế thẫn thờ tiếc chi - một kiếp bên bờ tử sinh
trong tâm ấm lại chút tình nước mây ngoài hiên nắng trổ hoa đầy tự nhiên lòng rộn vui lây - xuân về!
|