Trần Dzạ Lữ
KHÔNG BAO GIỜ Tặng Một người ...
Không bao giờ anh đánh cắp hạnh phúc của em đâu Dù biết rằng nhiều khi yêu em dữ dội Như sóng vỗ bờ ngày đêm qúa tội Như dây trầu cần quấn quưt thân cau!
Không bao giờ giải thích được v́ đâu Lư lẽ của con tim lạ kỳ đến thế Dù biết rằng em xưa là trầm là quế Và anh nay ngơ ngác đến vô cầu…
Không bao giờ anh ném niềm đau Của riêng ḿnh đến cho kẻ khác Huống hồ em-giọng vành khuyên kiêu bạc Phải hót đấy trời-phải nhả nhạc phun châu !
Không bao giờ anh cướp mất v́ sao Đang sáng sủa trong hồn em xuân sắc Dù biết rằng anh thương em cấp tập Nhiều đêm buồn dựa vách chiêm bao…
Không bao giờ anh đánh cắp hạnh phúc của em đâu Đừng hỏang hốt tưởng lầm anh kẻ cướp Anh là đất của rừng thương biển nhớ Bát ngát t́nh này xin gửi đến muôn sau…
Trần Dzạ Lữ SàiG̣n giêng năm 2011.
|