TRẦN DZẠ LỮ

 

NƯỚC SÔNG XA KHÔNG DẬP NỔI LỬA T̀NH GẦN

 

 

Nước sông xa không dập nổi lửa t́nh gần
Điều này gần như chân lư
Yêu-bà-cố cũng không tài nào có thể
Một bước lên trời chạm thấu niềm vui…

Tôi đă từng gặm hoang tưởng ấy rồi
Khi miên miết một t́nh yêu không thật
Nhất cự li nh́ tốc độ
Ta đâm nồng nàn khi mớm môi em !

Lửa t́nh yêu bắt đầu cháy quanh ḿnh
Trong tim ai một mặt trời mới mọc
Anh xua tan bọt bèo những ngày em khóc
Dĩ văng điên cuồng, anh chẳng chấp đâu em…

Nước sông xa chỉ là nỗi khát thèm
Sao leo lẻo bằng yêu thương nước giếng?
Em thương mẹ rồi thương anh biêng biếc
Ngoại Ô t́nh mắc điệu lư nên duyên!

Có em rồi anh quen nết quen tên
Không phải đêm miền xưa ṃ mẩm nhớ
Hương phong lan bên hàng hiên em đó
Thả vào ḷng anh ngàn nỗi dịu êm

Nước sông xa không dập nổi lửa t́nh gần
Ta cứ cháy hết đời nhau em nhé
Làm mă phu anh cơng nàng công chúa
Dẫu lên rừng xuống bể cũng…cam tâm !

Trần Dzạ Lữ
            

 

trang Trần Dzạ Lữ

art2all.net