Kính tặng thầy Đặng Vủ Hoản Thân tặng anh Nguyễn Minh Khai và anh chị Lữ Quỳnh Tặng Vân và các con thân yêu Thương tặng tất cả học sinh yêu mến của tôi
Họa sĩ Trần Đạt vẽ CTNM ngày15/9/2013 Phần 8
Gần một tháng vào trại, đây là lần đầu tiên khối trưởng, khối phó của 13 khối được triệu tập lên Trung đoàn. Trên đường, anh khối phó hỏi: -Anh có biết chuyện ǵ không ? Hắn lắc đầu: -Không.. -Sao họ ..cho chơi, c̣n..lao động th́ như cà rỡn.. -Được thế cũng tốt chứ sao.. Anh khối phó phản đối: -Tôi...tôi mong học cho xong. -Cho xong..? -Phải, có học hết bài.. mới “tốt nghiệp “ chứ. “Tốt nghiệp" là từ dùng để chỉ ngày được thả, ngày được trở về, anh em trại viên đều sử dụng, như vừa hy vọng, vừa tự an ủi ḿnh.. Nghe nó có tŕnh-độ-văn hóa hơn, ta tốt nghiệp ta về chứ chẳng ai ..tháo xích cho ta cả. Ư là vậy, một thứ dấu ḿnh khả dĩ. Khi đi ngang qua khối 9, Hạt Mè gọi hắn: -Ê.. Kỳ Khu.. Hắn quay sang trái, Hạt Mè đang ngồi trước lồng chim: -Chào.. khỏe không ? Không trả lời: -Ta đă dạy.. chúng đă nghe lời.. -Nhưng.. chưa mang được thư t́nh.. phải không ? Hạt Mè gục gặc: -Rồi sẽ.. rồi sẽ.. được thôi. Hắn đi tiếp. -Hạt Mè…chào nhé. -Kỳ Khu, nhớ trở lại..nói chuyện chơi. Hắn vừa đi vừa nói: -Chắc chắn..sẽ trở lại. Khối phó nói: -Thằng cha đó nổi tiếng.. -Nổi tiếng..? -Khùng…ai cũng nói như vậy cả. -Nhưng ..căn cứ vào đâu chứ ? Khối phó giải thích lư do, có tham vọng vô lư: dạy chim hạt mè nói tiếng người, có cái đầu cứng như đá: cán bộ nói không nghe, lại c̣n chửi đổng, có sức chịu đựng phi phàm: bị biệt giam nhiều lần, nhưng mỗi khi thả ra, là ngửa mặt lên trời cười ha.. ha.. ha.. -Chuyện này .. -Có thật 100%. Khối phó hạ giọng: -Thằng chả là thứ dữ…khối trưởng không nên.. -Tôi hiểu.. cảm ơn anh. Ở pḥng họp cũng là pḥng chờ mà hắn đă đến nhiều lần, có nhiều người đến trước, tụm 5, tụm 3 nói chuyện râm ran… -Ê..T. Lai .. Có vài người quen gọi, hắn chào, cười cười.. Những chỗ thế này tốt nhất là đừng… mở miệng. -Mày ở khối mấy ? Vô bao giờ ? -13. Vô hơn tháng rồi.. -Vợ con ..sao rồi ? -Một vợ, 4 con, trai gái có đủ. Khối trưởng khối một, khối dành cho sĩ quan từ thiếu tá trở lên, đứng trên cái bục cao, phía sau có lá cờ " Các anh nghe đây, tôi được phân công điểm danh. Tôi đọc tên, ai có mặt th́ la CÓ dùm", rồi bắt đầu đọc..và cuối cùng: -Chỉ vắng mặt hai trự: khối phó khối 6 và khối trưởng khối 3. Lư do chính đáng. Bốn cán bộ CS bước vô, họ đến ngồi ở chiếc bàn dài kê sẵn, để trên bục, các trại viên ổn định chỗ ngồi, khối trưởng khối một báo cáo sĩ số. -Tổng số 26, vắng mặt 2 c̣n 24…đủ. -Anh báo cáo rơ ai vắng và tại sao vắng. -Thưa, anh khối phó khối 6 vắng lư do: ỉa chảy đă hai ngày, hiện c̣n ỉa.. đi không nổi. -Hiểu rồi ..c̣n .. -Thưa.. người thứ hai là khối trưởng khối 3 lư do: thương hàn nhập lư, sắp “đai” rồi.. Một cán bộ nhíu mày: -Anh nói ..”đai” là cái ǵ ? -Thưa… nó.sắp theo ông theo bà rồi.. Hôm qua tôi có ghé thăm, nó là bạn chí cốt, nó trối lại… -Anh nói dài ḍng quá .. ngồi xuống đi. Anh khối trưởng khối một ngồi xuống, miệng c̣n lầm bầm, nó có một vợ 7 con đang chờ nó ở quê nhà và tán thán “nó mà “đai“ th́ chết cha tụi nhỏ.. Hắn có nhận xét ai vô đây, dù ở cấp bậc nào, có lúc ăn nói cũng vô trật tự như người bị “mát”, cà tửng .. Một cán bộ nói: -Các anh ổn định chỗ ngồi, trật tự….chỉnh đốn trang phục.. chuẩn bị làm lễ chào cờ Và hô to: -Nghiêm ! Trại viên đứng dậy, nh́n lá cờ… Cán bộ chờ vài giây, rồi la: -Thôi. Tất cả ngồi xuống chỗ của ḿnh, không có quốc ca…Chào cờ kiểu đó được trại viên đặt tên là : Chào Khô, nhớ kỹ là “chào khô” chứ không phải” Xào Khô” như mấy trại viên ngứa miệng đă nói. Cán bộ chỉ huy Chào Khô nói tiếp : -Tôi xin giới thiệu đây là đ/chí Thiếu tá chủ nhiệm trại A.38 V.Đ.M, sẽ báo cáo cùng các anh đề tài “ba giai đoạn học tập cải tạo" mà ngày mai cả trại bắt đầu học tập. Đồng chí M đứng dậy, trại viên vỗ tay, thay lời chào. Cán bộ M bắt đầu : -Tôi tạm chia và tóm tắt 3 giai đoạn như sau:
--Giai đoạn 1: 15 ngày, trại viên tự làm kiểm điểm, nội dung như tờ khai lư lịch cá nhân có thêm “tội ác”, thông qua tổ. Chú ư, tờ kiểm điểm cá nhân hợp lệ là phải được toàn thể tổ viên đồng ư, thông qua, sau đó tổ trưởng kư tên xác nhận rồi nộp cho khối. Tờ kiểm điểm này cũng có ba phần... Cán bộ cầm tờ giấy chi chít chữ xoay về hướng trại viên: ---Phần 1:ghi tên trại viên, tên cha, mẹ, ngày tháng năm sinh, nghề nghiệp, sống chết. ---Phần 2 là phần của các anh, chú ư đặc biệt là ghi rơ, đúng và đủ những tội ác đă gây ra cho nhân dân, cho cách mạng, cho mặt trận. ---Phần 3 là phần kết luận, nhận rơ sai trái, tự kết án.. và thề căm thù Mỹ Ngụy.. Ngừng một chút để thở: -Chỗ này tôi nói thêm: các anh về hay không, mau hay chậm là do mức độ khai báo có thành thật và thành khẩn hay không. Các anh nhớ là chúng tôi đă biết về các anh, những tội ác các anh đă gây ra, hơn các anh tưởng.. Không có ǵ dấu được tai mắt của nhân dân. Đó là chân lư bất di bất dịch. --Giai đoạn 2: báo cáo điển h́nh ở hội trường trước khối và trước trại.. --Giai đoạn 3: học tập, thu hoạch, đánh giá.. Tới giai đoạn nào, chúng tôi sẽ tổ chức hướng dẫn …tiếp. Bây giờ th́ các anh nhận viết và giấy về phát lại cho trại viên, sáng mai toàn trại không làm lao động, ở trong pḥng viết kiểm điểm. -Khối 1.. Hai anh trưởng phó khối lên nhận rồi đi ra cửa lớn về trại. - Khối 2 .. hai anh .. Và Hắn với khối phó khối 13 là hai người cuối cùng, ôm giấy ca-rô ra khỏi Trung Đoàn. Hắn nói với khối phó : -Anh phân số lượng giấy bút theo số lượng trại viên từng tổ… -Tôi biết. -Anh báo cáo tôi biết thiếu hay đủ trước 15 giờ hôm nay, để tôi kịp xin bổ sung. -Dạ .. Hắn chưa vô pḥng th́ thầy N từ pḥng bước ra: -Cán bộ vừa thông báo cho toàn thể giáo sư biệt phái Duy Tân qua doanh trại Khối 2, nhận xác đồng đội đi chôn. -Ai thế ? -Đại Úy –giáo sư Hóa lư- C. -Chiều qua thấy C c̣n chơi bóng chuyền mà. Thầy N thở dài: -Nghe nói hồi hôm c̣n kéo x́ phé.. -Trúng gió à ? -Không... đau bụng. -Đau bụng làm sao chết được . Và: -Anh báo hết anh em giáo sư biệt phái Duy Tân, rồi đến Khối 2, tôi chờ ở đó. Nói xong hắn quày quả bước nhanh. C người Huế, mới về Duy Tân chừng vài niên khóa, hơi lùn, đậm người, nói năng từ tốn, vui vẻ nhưng nóng tính như Trương Phi. Chính C đă cùng học sinh cướp xe của dân từ Đà Lạt xuống, chở vợ con chạy nhưng chỉ đến Cà Ná là kẹt lại.. Đó chỉ là tin đồn, chưa biết thực hư. -Tôi là đồng nghiệp, đến đưa C. -Anh cứ tự nhiên… C nằm trên chiếc chiếu cá nhân, đầu gối lên ba lô cũ màu cứt ngựa, đôi mắt nhắm, như đang ngủ. Hắn gọi thầm C ơi.. C ơi.. và dấu ḍng nước mắt chực trào ra. C đă cùng với hắn mở lớp dạy Hè ở Nguyễn công Trứ.. C ơi.. -Anh ấy đau bao tử. -Đau bao tử ? Hắn ngạc nhiên. -Đúng vậy, không chịu nổi cơm độn, lại thức khuya, bị xuất huyết .. Anh em Duy Tân đến, đứng quanh C. -Sao không .. -Chúng tôi đưa C lên y tế Trung Đoàn, nhưng ở đây không có huyết thanh. -Chích huyết thanh là cầm máu ngay.. Khối trưởng khối 2 phân trần: -Anh em xin được đưa C ra nhà thương huyện.. -Ở đó hy vọng có huyết thanh.. Nhưng cán bộ không đồng ư với lư do: -Đau bụng… th́ có ǵ là trầm trọng… không chết đâu .. Đến khi C sắp tắt thở, họ mới nói: -Sao lạ vậy cà… đau bụng .. thổ huyết.. chết … Họ muốn cho C chết, họ giả nai. Hắn nói với đồng nghiệp: -Anh N, cho anh em lau ḿnh, thay đồ cho C… Hắn nh́n C nằm dưới đất, trên chiếc chiếu cũ mà chạnh ḷng: -Tôi lên Trung Đoàn xin vài thứ. Anh N nói: -T đi đi.. để anh lo ở đây. Hắn đi như chạy, phải đến pḥng chờ đăng kư, nhưng trống trơn không thấy một ai, hắn ṿng ra ngă sau. Cán bộ trực từ pḥng sau bước ra: -Anh kia.. -Tôi liên hệ xin… -Xin ǵ cũng phải đợi ở pḥng chờ.. không được.. Hắn cướp lời: -Việc gấp quá.. có người chết dưới khối 2. -Tôi biết rồi.. -Thưa… giáo sư đại úy C. -Không có “giáo sư Đại Úy “ ǵ ở đây cả .. ở đây chỉ có… Đời-68 trờ tới: -Anh khối trưởng.. làm việc với tôi.. Rồi quay qua cán bộ trực: -Tôi phụ trách khối 13.. để tôi giải quyết. Cán bộ trực bỏ vô pḥng. -Có người vừa… Đời-68 cướp lời: -Tôi biết rồi.. anh đi đâu đây ? -Thưa.. tôi đề nghị… cán bộ cấp chiếc ḥm.. để liệm. Đời-68 trợn mắt: -Anh khối trưởng… anh biết anh đang ở đâu không.. hả? Chữ “hả “ bị nói hơi to. -Thưa.. -Ở đây ai chết cũng đều bó chiếu… ngay cả tôi cũng thế thôi… Hắn ngắt ngang: -Thưa .. tôi hiểu.. Đời-68 giận dữ: -Anh không hiểu ǵ cả... Anh muốn ’cải tạo' suốt đời th́ cứ “phát ngôn”.. Anh...anh ..ngu bỏ mẹ, chẳng khác nào anh đ̣i ăn cơm trắng trong lúc chúng tôi ăn độn.. Nói xong, đạp máy vọt ra cổng trại. Hắn nh́n.... một chút bụi mù cuốn theo, bỗng khuất mất bên kia rào kẽm gai. Hắn tiu nghĩu trở lại bên xác C. C được bó bằng hai chiếc chiếu.. 8 giáo sư biệt phái Duy tân vô A.38, giờ c̣n 7, anh em đưa anh đây, C ơi, hắn th́ thầm. Anh H nói: -Đắp cao hơn chút nữa. -Cắm cái cọc thật sâu.. sau này c̣n có dấu để vợ con C. t́m. -Thật chắc.. đóng sâu thêm chút nữa. Hắn cầm bó nhang đă đốt cháy, chia ra làm 7 phần cho bảy anh em cúi xuống, cắm lên nắm mồ mới đắp xong. Hắn th́ thầm yên nghỉ nhé, C ơi.
Trên đường về, anh em làm thinh, mắt ai cũng đượm
buồn, thương C và cũng thương cho thân ḿnh
|