P8/8 : trang 113-127
trang trước----------Trở về Mục lục----------trang sau
Bài hát ra đời năm 1967, cho đến nay đă được 45 năm. Trong 45 năm đó, Lời T́nh Buồn đă được nhiều ca sĩ nổi tiếng thu âm và tŕnh diễn, trong đó có những ca sĩ hàng đầu như Khánh Ly, Tuấn Ngọc, Ngọc Lan, Khánh Hà… Có một điều oái oăm là khi nhắc tới bài hát này, người ta thường nhắc đến Vũ Thành An, ít nhắc đến tên tác giả của bài thơ đă được phổ nhạc là Chu Trầm Nguyên Minh, mặc dù trên bản nhạc khi in ra hay băng đĩa khi phát hành đều có ghi rơ: thơ Chu Trầm Nguyên Minh.
Nhà thơ Chu Trầm Nguyên Minh tên thật Phạm Minh Tâm, sinh năm 1943 tại B́nh Thuận. Ông đă trải qua một thời tuổi thơ đầy tự hào nhưng cũng đầy bất hạnh. |
Cha ông đi kháng chiến, thỉnh thoảng mới tạt về thăm nhà. Ở nhà, chỉ c̣n
lại người mẹ tảo tần nuôi dưỡng 5 người con: Phạm Minh Tâm, ba người chị,
và một cậu em trai. Gia đ́nh ông có một căn nhà gạch chắc chắn, nhưng
cha ông quyết định đập bỏ, v́ “nhà kiên cố Tây nó sẽ lấy để làm đồn bót,
thà đập đi c̣n hơn”. Sau đó, mẹ ông đưa các con vào sống trong khu
tam giác Phan Thiết – Ma Lâm – Mương Mán. Đây là vùng “xôi đậu”, thuộc
khu “oanh kích tự do”, và em trai ông đă chết ở nơi này v́ một quả đạn
mọt-chê. Đầu năm 1953, Pháp mở cuộc càn quét dữ dội vào khu Tam Giác. Cả
cha lẫn mẹ của ông đều bị giết trong cuộc càn quét này.
|
PHAN NI TẤN
|
Măi đến 42 năm sau, qua một email bất ngờ của anh Đặng Châu Long gởi, tôi mới liên lạc được trực tiếp với nhà thơ Chu Trầm Nguyên Minh, tác giả bài thơ Năm Mới, một bài thơ với bút pháp nhẹ nhàng, súc tích ẩn chứa một triết lư nhân sinh.
|
ĐẶNG CHÂU LONG
Tiếng hát khàn trầm của anh bạn Nguyễn Hữu Ninh đă lột tả hết những chịu đựng của con người trước nỗi thống khổ cuộc đời, và chúng tôi, tôi và Út Chiến, thường nghêu ngao một ḿnh để khỏa lấp nỗi trống trải trong những ngày nhọc nhằn của thập niên 80 nơi rừng núi Thạch Thành, Phú Yên.
Năm 2002, trong một cuộc vui ở cḥi rớ, Út Chiến đă nghêu ngao lại bài ca Năm Mới góp vui. Trong chiều hôm ấy có cả thi sĩ Vũ Nguyên và anh họa sĩ Thanh Hồ, Thanh Hồ đột nhiên vỗ đùi và nói: “Đây là bài hát phổ thơ của Chu Trầm Nguyên Minh, anh bạn rất thân của ḿnh từ nhiều năm trước. Chắc anh sẽ vui lắm khi biết bài hát này”. Và khi tàn tiệc, Thanh Hồ hứa hẹn sẽ mang anh Chu Trầm Nguyên Minh về đây để gặp lại đứa con tinh thần của anh qua lời nhạc Phan Ni Tấn.
|
Tết 2003, theo thông lệ, gia đ́nh chúng tôi lại về Diên Khánh đón Xuân cùng gia đ́nh con gái đầu. Nhận phone Út Chiến ngày mùng một Tết: “Anh chị ghé nhà em chiều nay nghe, có cả anh Chu Trầm Nguyên Minh và Thanh Hồ nữa”. Hơi bất ngờ, nhưng không hề ǵ, đă về tới nhà th́ thời gian là của ḿnh, huống ǵ là cuộc hạnh ngộ.
Anh Chu Trầm Nguyên Minh ngồi đó, hỏi thăm chúng tôi đủ chuyện quanh
phát tích bài hát đó, như thể đón lại một người thân về sau một chuyến
đi xa ngái ngàn trùng. Anh ngồi nghe Út Chiến hát, mắt anh đẫm lệ, v́
sao??
|
|
Khoảng năm 2002, tôi có dịp đến Sông Tắc, B́nh Tân, Nha Trang, cùng một nhóm bạn thân, sơ… họp mặt trong cái cḥi ở giữa sông, uống rượu, nhớ về những người bạn cầm bút, đă đi vào cơi vĩnh hằng, hay đă đi xa…trước khi nâng ly...một người tự đệm ghi ta và hát “...hăy thắp giùm anh ngọn đèn...” tôi nhận ra là lời bài thơ Năm Mới của Chu Trầm Nguyên Minh…khi biết tôi là bạn của tác giả bài thơ, nhóm bạn rất mừng, bao năm qua, bài hát gắn bó với anh em như bóng với h́nh, hát lúc vui, lúc buồn, cả lúc đắng cay….Bài ca như tiếng nói sâu thẳm nơi ḷng người…Tôi hứa là sẽ đem tác giả về với Sông Tắc, về với anh em.
|