Nguyễn Vũ Sinh
KHÚC RU NGÀY
XANH
Sao muốn ḿnh như là loài chim
Hót ca vui trên nhánh ưu phiền
Hồn xuân dậy trong ngày nắng mới
Ḷng ḥa cùng với cơi thiên nhiên.
Mong cho người đời vui b́nh yên
Tôi sẽ gom đi hết lụy phiền
Hong xanh xao qua ngày nắng xế
Mặc đời cắm lên nhát dao điên.
Sao người không hát vang lời kinh
Tôi nghe như ngỡ ru dáng h́nh
Trong buốt giá dường như cứ tưởng
Tiếng ai cười trên môi ngoan xinh.
Mắt nào buồn dơi cơi xa xăm
Nghe đâu đây vọng tiếng dương cầm
Bàn tay nhỏ phím sầu run rẫy
Buồn hắt hiu rơi dấu thanh âm.
Sao ngỡ hồn như con chim đau
Tiếng hót khan trên cây lá sầu
Niềm riêng giấu trên đôi cánh mỏi
Giũ muộn phiền cho biến tan mau.
Tôi chẳng c̣n nguyên xưa chiếc khăn
Dẫu lệ kia rơi xuống má bầm
Bàn tay ră sao lau khô nổi
Những hạt buồn rơi ướt mi lăn.
Trên ngọn sầu chim đau lặng thinh
Mai tôi qua hát khúc ru t́nh
Nghe chim hót tiếng buồn xưa cũ
Đời mịt mờ trôi cơi vô minh.
(Trích bản thảo “Thơ Ngày Xanh”)
NGUYỄN VŨ SINH
~~o))((o~~
art2all.net
|