đặng lệ Khánh Buồn Sinh Nhật
Mỗi năm ngày sinh nhật Ḿnh lại tự hỏi ḿnh Giá như ngày xưa ấy Đừng nhập cơi nhân sinh
Ḿnh sẽ là kẻ khác Không khờ dại ngây thơ Chẳng cúi đầu nhắm mắt Tin những điều vu vơ
Soi gương ḿnh sẽ thấy Một mái tóc mượt mà Một đôi môi mọng đỏ Trắng mịn một làn da
Ḿnh sẽ chơm chớp mắt Khoe đôi hàng mi cong Sẽ mỉm cười e ấp Sẽ thơm như mật ong
Ḿnh sẽ không t́m cách Trốn đối mặt người dưng Sẽ không cần đánh phấn Mà vẫn lắm người thương
Ḿnh sẽ hiền giống mẹ Sẽ nghệ sĩ như cha Khỏi cần giày cao gót Vẫn đứng bằng người ta
Ḿnh sẽ dâng cơm nước Sẽ âu yếm nuôi con Là vợ hiền dâu thảo Trong ngoài đẹp như gương
Nhưng ngày xưa đă lỡ Đang là hạt bụi bay Ham vui vào quán trọ Uống nhầm ly rượu cay
Ṿng tay xin lỗi Mẹ Cúi đầu tạ ơn Cha Đừng buồn Em, Anh nhé Em suốt đời ngu ngơ
Chẳng c̣n bao lâu nữa Trả xong nợ trần gian Ḿnh lại là hạt bụi Tha hồ trôi thênh thang
|