Đặng Lệ Khánh
Ngược ḍng
Một giờ khắc nào sẽ thấy lại ngày xưa Có Mẹ ngồi nghe anh ba hoa vui kể Chuyện trên trời dưới đất rất vu vơ
Mẹ sẽ đơm một chén cơm nóng hổi Bát canh thơm hoa bí hái sau vườn Giữa hoàng hôn êm đềm làn gió thổi Hoa bưởi trắng ngần thoang thoảng đưa hương
Đêm có trăng trải đầy lan trên mái Bắt ghế ra sân tắm ánh trăng vàng Giữa lung linh anh mơ người yêu tới Dựa lưng nhau nh́n đêm đẹp hoang đường
Khi ngược ḍng anh phải băng rất vội Qua tháng ngày có tiếng súng tang thương Anh nhớ lấp những mộ hoang đầy lối Đọc kinh cầu xóa tiếng khóc thê lương
Đi ngược ḍng sẽ có ngày sống lại Những phút giây thân ái đă rời xa Anh hăy gắng giữ hồn nhiên như trước Như anh chưa từng nếm vị chát phong ba
Đi ngược ḍng
Đông rồi Thu ... Hạ rồi Xuân ...
trôi xa...
|