TIN VĂN

 

Nguyễn Quốc Trụ

 

Viết Mỗi Ngày

 

 VIẾT MỖI NGÀY / APRIL 19, 2018

 


 

Nguyễn Tuân và Tô Hoài

 

http://nhilinhblog.blogspot.com/…/van-chuong-mien-nam-giua-…

Vơ Phiến th́ giống như Tô Hoài. Tôi c̣n muốn nói hơn thế nữa, Vơ Phiến th́ chính là Tô Hoài.
NL


‘Đối thủ’ của GCC, sau khi vứt VP vào thùng rác, thật quá đúng, lại lôi lên, để ngang hàng Tô Hoài.
Một đấng cực kỳ đố kỵ - VP – làm sao mà để kế bên 1 Đại Ma Đầu – Đại Ma Vương của Xứ Bắc Kít?
Không ai có thể viết được Ba Người Khác, ngoài Tô Hoài ra.

Có hai nhà văn “bậc thầy”, đặc Bắc Kít, nhưng Bắc Kít đếch đọc được, do thiếu cái gọi là ḷng nhân hậu, có thể, là Nguyễn Tuân và Tô Hoài.
Hai ông này, là bạn dong duổi suốt 1 đời của Gấu Cà Chớn, một ông, từ thời con con nít, một ông, lúc bước vào cơi văn, mơ viết, tập tành viết…


Bài viết “Một Chuyến Đi” của Gấu, là để bye bye đám bạn quen biết qua tờ Văn Học của NMG, như Trúc Chi, Tạ Chí Đại Trường.....
Bye bye, từ giă mục Tạp Ghi trên báo này, để dành hết thời gian làm trang Tin Văn, lúc đầu tá túc nơi báo VHNT trên lưới của Phạm Chi Lan, sau, khi báo đó bị cơ quan chủ quản lấy lại cái domain name “saomai”, Gấu bèn ra riêng, một ḿnh một ngựa làm trang Tin Văn, nếu tính cả thời gian ở trọ, th́ phải cỡ từ 1996-97.


Vơ Phiến, khi khen Nguyễn Tuân, đă nhắc tới cái cảnh, một em Bắc Kít, cong người, tránh 1 cái hôn, hay 1 làn roi, trong tṛ "cô đầu" của xứ Bắc Kít. Gấu nhớ là, khi đọc, đă lắc đầu, những câu văn đó, là chỉ để dành cho lũ độc giả mắt trắng dă!
Với mắt xanh, với bạn văn, NT dùng những câu văn rất ư là b́nh thường, giản dị, thí dụ như đoạn nói chuyện với Tô Hoài về anh chàng Két nào đó, hay câu văn kết thúc Chiếc Lư Đồng Mắt Cua:
Xuyến người bên lương hay bên giáo?
“Phở”, của NT, là cũng dành cho dân thành thị, đồ tứ chiếng, lạc chợ trôi sông. Với dân quê xứ Bắc Kít, NT có những món khác, thí dụ cơm nắm chấm muối vừng. Đọc ông, hay đọc Tô Hoài, khi không bị Cái Ác Bắc Kít hành hạ, là phải t́m ra những món ăn đó, về mặt tâm linh.

Lần viết “Chữ Người Tử Tù”, cho mục Tạp Ghi của tờ Văn Học, ông chủ chi địa, đọc tới những ḍng về Nguyễn Tuân, thú quá, bèn gật gù, ông viết văn bằng Tạp Ghi. Tôi không viết được như vậy!
Ui chao, phải đến khi sắp ngỏm, NMG th́ ngỏm rồi, th́ Gấu mới nhận ra sự thực: NMG không thể viết được những ḍng Gấu viết, ấy là v́ ông đâu có bao giờ phải ném những ḥn đất xuống mộ đứa em trai tử trận, như Gấu!

Cá nhân người viết làm quen với Nguyễn Tuân rất sớm, phải nói là quá sớm. Mới biết đọc, biết viết, "thằng bé" đă nghe đọc văn ông, ở những bậc cha chú trong gia đ́nh. Người bác trong lúc tâm đắc với một người bạn về những viên ngọc vương văi, trên con đường từ giếng trời trở về trần, vô t́nh để măi những viên ngọc trong trí tưởng của đứa cháu. Thế đấy, cậu bé đă dùng những viên ngọc như vậy để đánh dấu những trang sách hồng, Ông Đồ Bể, Cái Ấm Đất, của Khái Hưng. Đánh dấu những trang sách của một chuyện t́nh (chúng làm cho những lần chia ly bớt thê thảm đi một chút); của cuộc chiến: như những viên đất ném theo, ném theo măi, xuống ḷng huyệt...

http://tanvien.net/Tribute_1/To_Hoai_mort.html

http://www.tanvien.net/TG_TP/Milosz_Kap_To_Hoai.html

Tô Hoài by Nhật Tuan
http://tanvien.net/TG_TP/To_Hoai_by_Nhat_Tuan.html

Note: Viết về Tô Hoài như thế này th́ sẽ không làm sao cắt nghĩa được sự hiện hữu của những tuyệt tác của ông, nhất là, “Ba Người Khác”.
Theo Gấu, đọc Tô Hoài, th́ nên đọc song song với những Milosz, Ryszard Kapuściński…

Đây là 1 đề tài lớn của thế kỷ, và của Mít. Cả 1 nền văn học Miền Bắc, sau chỉ c̣n lại, được, ở Nguyễn Tuân, Tô Hoài, và 1 phần nào, ở Nguyễn Khải.


Về Milosz, có thể đọc mấy bài sau đây:

The wiles of art
http://www.tanvien.net/TG_TP/milosz_wiles_of_art.html

To wash
http://www.tanvien.net/Tribute_1/Wash.html

Đề tài này, mới đây, Gấu được đọc cuốn của Todorov, mới cực thú: Hồi Ức như Thuốc Chữa Cái Ác, Cái Quỉ Ma, Memory as a Remedy for Evil. Ba Người Khác là thứ hồi ức đó, cho/do chính Tô Hoài, 1 tên Đại Ác kể ra!


TV sẽ giới thiệu chương viết về Cambodia và Khờ Me Đỏ.


 

 

 

art2all.net