Thiếu Khanh

 

 

 

 

 

Gởi thi sĩ  Luân Hoán

 

Ngày xưa trái đất còn vuông
Còn hun hút những con đường song song
Cuối đường đụng cái hư không
Trái chân về núi nặng lòng câu thơ
Giật mình tiếng mõ thiền sư
Ngoảnh đầu hỏi lại bến bờ đâu đâu!
Thuộc lòng trăm cuộc bể dâu
Bài thơ còn thiếu nghìn câu không lời…

*
Bữa nay trái đất tròn rồi
Con trăng cũng mới ra đời bữa nay
Ví mà người ở xa đây
Thì ai chia ánh trăng này với ai?

 

Thiếu Khanh
 

 

 

 

art2all.net