THƠ
TRẦN THIỆN HIỆP
Ngay vào những
ngày đầu năm vừa qua, nhà thơ "bát thập lăo ông" Trần Thiện
Hiệp (hiện sống tại Thủ Đức, thành phố Hồ Chí Minh) trải qua
một cơn đột quỵ phải đi cấp cứu. Sau khi anh về nhà, tôi đến
thăm, được anh và phu nhân của anh, chị Lệ Hiền, giữ lại ăn
cơm trưa, và được anh Hiệp đọc cho nghe một bài thơ anh ấy
vừa mới viết.
Một nhà thơ lăo thành đă thành danh, vào tuổi tám mươi ngồi
thảnh thơi bên tách cà phê sáng nh́n lướt qua những chặng
lớn đời ḿnh một cách ung dung và hào sảng.
Nhà thơ Trần Thiện Hiệp, theo chỗ tôi
biết, đă có 8 tác phẩm thơ xuất bản trong nước và ở nước
ngoài (3 Hoa Kỳ và 1 Canada), trong đó nhiều bài thơ được
chuyển ngữ sang tiếng Anh, và nhà thơ đă từng không dưới bốn
lần đọc thơ chuyển ngữ của ḿnh trước các cử tọa người Mỹ
tại hai thư viện Seattle và Bellvue tại Green River College
và University of Washington; tại nhà sách danh tiếng Eliotte
Bay Book Company, và tại Đại hội mùa hè tại Space Needle ở
thành phố Seattle.
Tuy nhà thơ thích các bản dịch của tôi
nhưng tôi dịch thơ Trần Thiện Hiệp không nhiều. Cho đến nay
số bài thơ của anh mà tôi dịch sang tiếng Anh có lẽ vừa đủ
để đếm trên đầu ngón một bàn tay.
Đây là bài thơ được nhà thơ viết ngay sau
trận đau hôm Tết, với bản dịch của Thiếu Khanh.
*
Trần Thiện Hiệp
Rồi Cũng
Mây Bay
Sáng sớm cà phê bên hồ cá
Cá kiểng nhiều màu bơi lững lơ
Thấy lòng thanh thản thêm ngày mới
Hoa lá quanh vườn thoáng ý thơ
Nhồi thêm tẩu thuốc nhìn theo khói
Nhớ lại bước qua mấy đoạn đời:
Một thuở bình minh đi làm lính
Xế trưa ră ngũ đành lưu vong
Xứ người cơm áo buồn nẫu ruột
Lấy chữ kết tình bạn gần xa
Rượu rót một mình, sầu một khối
Nhớ thương chất ngất nỗi quê nhà
Ngộ chữ sắc không tìm lối thoát
Hưu trí về quê sống phủi tay
Gom góp hầu bao làm từ thiện
Chiêu trà, bớt rượu, ít khi say
Thấm thoát tà huy tròn tám chục
Chắt chiu hạnh phúc mỗi ngày qua
Mà vui trước mắt điều mình có
Vẫn mây, vẫn gió, vẫn chim ca
Cổng rào tuy khép, lòng vẫn mở
Đón khách giang hồ ghé đến chơi
Rượu ấm tình đầy, thơ tung cánh
Ngất ngưởng cười vang giữa đất trời
Linh Đông thôn
1-2015
~~oOo~~
THERE ARE STILL FLYING CLOUDS
Sipping coffee by the aquarium in early
morning
Watching colorful ornamental fish swimming
To my serene mind with one more new day
Flowers in my garden pose in a poetical way
Stuffing tobacco into my pipe to look at the smoke
Recalling phases of my life with memories to evoke
In the morning I’d joined the armed force – and soon
Deserted en mass and went into exile in the afternoon
How sad it is to make a living in the foreign land!
Looking for friends via literature I extend my hand
Pouring wine alone with all my melancholy
And my dear love for missing my home country
On understanding the meanings of life
Retiring to my homeland I engage no more strife
Opening my purse for charity
Hardly get drunk as I’ve changed for tea
How quick the time is as I find myself at eighty
Day by day it’s grateful that my life’s so happy
I enjoy what I have earned
Clouds, wind, and birds’ songs as I’ve discerned
My gate may be closed, but my heart open
Visitors are welcome – anyone
My wine is ready for our friendship and poetry
We would laugh in joys to the whole world happily
Linh Đông Hamlet
1-2015
(Translated by Thiếu Khanh)